NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 404

Môi cô rỉ máu vì hàm răng cắn chặt, cả người đổ mồ hôi đầm đìa vì nhịn

đau. Tư duy của cô không còn tỉnh táo nữa, mọi cảm quan đều vì nỗi đau
đớn kịch liệt mà gần như tê dại.

Không biết đợt hành hạ ma quỷ này rốt cuộc đã kéo dài bao lâu… cho

tới khi ý thức của cô đã nửa mê nửa tỉnh, cô cảm nhận được cằm mình một
lần nữa bị W nâng lên. Hắn cầm một khẩu súng, hướng họng súng đen
ngòm vào mi tâm cô.

“Một khuôn mặt đẹp như vậy, thật là đáng tiếc.”

W giơ súng, nói rõ ràng từng chữ: “Mày còn cơ hội cuối cùng”.

“Ở đâu?”

Tầm nhìn của cô hoàn toàn mơ hồ. Giữa mùi máu tanh nồng, cô cử động

bờ môi đã tê rần, cố gắng nở một nụ cười, “Tôi… không… biết”.

“Cho dù… tôi biết, tôi cũng… không… bao… giờ… nói với ông…”

Có một khoảnh khắc, trước mắt cô dường như hiện lên khuôn mặt của

Mạnh Phương Ngôn.

Nụ cười nhẹ nhàng luôn ẩn hiện bên môi và ánh mắt khi anh nhìn cô, cả

đời này, cô cũng không thể nào quên được.

Nếu… hôm nay cô chết ở đây, anh biết rồi, liệu có đau lòng chút nào

không?

Dù sao thì mọi căn nguyên đều vì cô đã tự tay mở cánh cửa lớn để anh

bước vào. Cô nghĩ mình nhất định bị điên rồi, từ khoảnh khắc ban đầu khi
cô đồng ý để anh bước vào nhà mình, cô đã điên rồi, bị ma nhập rồi.

Nhưng cô có cách gì đâu? Hôm đó, anh như một cơn bão quét qua thế

giới của cô, cứ thế cắm rễ sâu, mặc cho cô xóa bỏ thế nào, anh vẫn đứng đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.