NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 408

Anh run rẩy dùng tay nâng mặt cô lên, đôi mắt nâu đã ánh lên một tia

sáng lạnh.

“Em đã dùng… con dao… anh cho em… để giết W…” Cô cúi đầu, thì

thầm với anh, “Em… cũng… giết… người… rồi… đấy”.

Anh ôm má cô, như ôm một báu vật trân quý nhất trên đời. Anh sát lại

gần, cúi đầu hôn bờ môi run rẩy lên mắt cô.

“Anh… đến… rồi…” Cô cười đến chảy nước mắt, “Em… đã… đợi

được… anh rồi…”.

Sau đó, cô nhắm mắt lại, đầu nhẹ nhàng rơi xuống lòng bàn tay anh.

Mạnh Phương Ngôn cả cuộc đời chưa từng rơi một giọt nước mắt, cho

dù bị kẻ thù giày vò đến chết đi sống lại, khóe mắt anh cũng chưa từng ướt
qua.

Thế mà giây phút này, một giọt lệ cuối cùng cũng chầm chậm rớt xuống.

Anh hét lên một tiếng kêu đau đớn tận tim gan từ lồng ngực mình.

“Á…”

Tiếng gào như của một con thú bị dồn tới đường cùng.

Đau tận cốt tủy, khắc cốt ghi tâm…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.