NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 437

Rẽ vào con đường cuối cùng, chính là trung tâm mua sắm lớn nhất thành

phố.

Cậu bé ngửi thấy mùi gà nướng thơm phức, chạy rất nhanh, chớp mắt đã

vào trong trung tâm. Cô gái sợ con lạc mất, vội vàng đuổi theo, nhưng vừa
vào cô đã đột ngột dừng bước.

Giống như cảm giác được gì đó, cô bình tĩnh lại, nhẹ nhàng quay người,

nhìn về phía cái cây to bên kia đường.

Trời lại bắt đầu đổ tuyết, từng bông hoa tuyết xoay tròn rồi rớt xuống.

Cô nhìn qua những người khách bộ hành đi qua đi lại, trông thấy nụ cười
hiền hòa đó, khuôn mặt vô lo vô nghĩ đó, phía dưới vành mũ là gương mặt
cô không thể quen thuộc hơn.

Như lần đầu gặp gỡ, như chưa hề rời xa, như chưa từng già đi.

“Mẹ!”

Cứ nhìn như vậy không biết bao lâu, cậu bé mất tích ban nãy vì không

tìm được mẹ mà sốt ruột chạy ra khỏi siêu thị. Lúc này, cậu bé nắm lấy tay
cô, ra sức lắc: “Mẹ ngẩn người ra làm gì vậy? Bên đó làm gì có ai?”.

“Phải, phải…”

Lúc này cô mới hoàn hồn, nhìn lần cuối về phía đó, thu tầm mắt lại, lặng

lẽ giơ tay gạt nước mắt.

Sau đó cô khẽ cười, ôm lấy đứa con trai không hay biết gì.

“Đi nào, mẹ cùng con đi mua pudding…”

Không phải trên đời không có bóng tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.