NGƯỜI ĐẸP NGỦ MÊ - Trang 82

Chương V

Những ngày Tết qua đi. Biển đầy sóng lừng giữa mùa đông giá lạnh. Trên
đất liền chỉ có gió nhẹ.

“Chịu ông thật! Ðêm nay lạnh thế mà ông cũng bỏ công.” Mụ đàn bà mở
cổng “ngôi nhà người đẹp ngủ mê”.

“Vì lạnh thế mà tôi đến đấy.” Ông già Eguchi nói. “Giá mà có chết đi thình
lình trong một đêm như thế này, trong mùi da thịt ấm áp một cô gái trẻ, đối
với một người già thì là thiên đường quá đi rồi.”

“Ông nói gở làm sao ấy.”

“Ôi, người già là hàng xóm của thần chết mà.”

Lò sưởi đang chạy trong căn phòng thường lệ ở tầng trên. Và trà vẫn ngon
như trước nay.

“Tôi cảm thấy có gió lùa.”

“Ủa, thật sao?” Mụ nhìn quanh. “Không có đâu.”

“Ở đây có ma không?”

Mụ giật mình nhìn Eguchi. Mặt mụ bệch ra.

“Rót cho tôi tách khác. Rót đầy nhé. Không cần làm cho nguội bớt. Pha
nước thật nóng vào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.