NGƯỜI ĐẸP TRẢ THÙ - Trang 116

- Mời vào!
Thẩm Thiếp nhận ra đó đúng là giọng của Triệu Oanh, khi cô chưa kịp
có phản ứng gì thì Phương Trình đã đẩy cửa bước vào. Vừa vào cô đã nhìn
thấy Triệu Oanh đang ngồi ở mép giường, trên tay đang cầm một quyển tạp
chí.
Nét mặt của Triệu Oanh ban đầu có chút nghi hoặc nhưng vẫn rất bình
tĩnh, thế nhưng chỉ một lát sau thì nét mặt cô đã thay đổi khác thường. Đôi
mắt cô mở to, miệng mở to rồi phát ra những tiếng " gầm gừ ".
Phương Trình đi trước rất bất ngờ trước sự thay đổi nhanh chóng của
Triệu Oanh. Vừa rồi cô y tá trực ban có nói, Triệu Oanh đã được chuyển tới
phòng bệnh bình thường, tình hình hiện tại của cô ta rất lạc quan. Do vậy
họ không thể tưởng tượng nổi lại xảy ra tình trạng trên.
Triệu Oanh đã nhảy từ trên giường xuống. Phương Trình và Thẩm
Thiếp cho rằng cô ta sẽ nhảy bổ về phía họ nên họ lùi về phía cửa theo bản
năng. Nhưng Triệu Oanh đứng yên tại chỗ, miệng cứ lắp bắp không ra
tiếng:
- Cô ta lại tới rồi, lại tới rồi. Cứu tôi với!
Phương Trình bình tĩnh trở lại, anh vội vàng kéo Thẩm Thiếp ra ngoài
rồi cất tiếng gọi các bác sĩ đang ở phòng trực cách đó không xa.
Các bác sĩ đã mau chóng có mặt. Nhìn thấy bác sĩ tới, Triệu Oanh đang
chốn dưới gầm giường chỉ lộ ra nửa khuôn mặt liền chui ra khỏi chỗ nấp,
một tay cô tóm lấy tay bác sĩ còn tay còn lại chỉ vào mặt Thẩm Thiếp hét
toáng lên:
- Cô ta, cô ta...
Cô ta cứ nói lung tung chẳng có đầu đuôi gì cả khiến mọi người phải
toát mồ hôi.
Các bác sĩ nhìn thấy cảnh tượng đó liền vẫy tay về phía vợ chồng Thẩm
Thiếp ra hiệu hai người nên nhanh chóng đi ra. Hai người khó hiểu vội vã
ra ngoài, đúng lúc này Thẩm Thiếp nghe thấy tiếng của Triệu Oanh rất rõ:
- Chính là cô ta, cô ta đẻ ra một đứa trẻ yêu quái, mặt của đứa trẻ đó, mặt
của nó...
Những lời tiếp theo Thẩm Thiếp không nghe được nữa. Cô chỉ cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.