NGƯỜI ĐẸP TRẢ THÙ - Trang 46

vô cùng: Cuối cùng sinh mạng nhỏ nhoi đã tròn chín tháng nằm trong bụng
mẹ, đã tới lúc nó chào đời. Anh sắp được làm cậu rồi.
Nhìn thấy anh trai, mắt Thẩm Thiếp lộ rõ vẻ vui mừng, cô khẽ mỉn
cười. Nhưng nụ cười đó không tự nhiên chút nào. Điều đó khiến Thẩm Lực
không yên tâm. Anh vội hỏi:
- Tiểu Thiếp à, em thế nào rồi? Thế mẹ và Phương Trình đâu?
- Mẹ đi lấy đồ rồi, còn Phương Trình đi công tác sáng mai mới về tới đây.
May mà anh về rồi.
Đúng lúc đó một cô y tá bước vào thông báo:
- Giường 19, Thẩm Thiếp, nghe tim thai.
Cô y tá đặt thiết bị nghe tim thai lên bụng Thẩm Thiếp, cô nhanh
chóng tìm được vị trí tim thai.
" Thịch, thịch..." từ thiết bị nghe tim thai hi vọng ra nhịp tim đập rất
mạnh của thai nhi. Tiếng tim thai đập nhanh và to hơn nhiều so với tưởng
tượng của Thẩm Lực. Tiếng đập đó giống như tiếng vó ngựa phi nước đại
trên thảo nguyên.
- Nhịp tim 130 lần một phút, rất tốt đấy.
Cô y tá nghe một lúc rồi thu đồ nghề lại, sau đó cô kiểm tra độ mở tử
cung cho Thẩm Thiếp.
Lúc này, Thẩm Lực đã đi ra ngoài. Chắc chắn cô y tá kia cho rằng
anh là chồng cảu Thẩm Thiếp. Nghĩ tới đây, Thẩm Lực gượng cười đau
khổ: Không biết tới ngày nào mình mới có diễm phúc được làm bố đây?
Một lát sau, cô y tá đi ra. Cô nói với Thẩm Lực:
- Tối nay chắc vợ anh chưa sinh đâu, sớm nhất cũng phải đến chiều mai.
Anh nhớ bổ sung thêm dinh dưỡng cho cô ấy, cố gắng trấn an cô ấy, bởi tôi
nhận thấy tâm trạng cô ấy không được tốt lắm, có lẽ cô ấy quá căng thẳng
mà thôi.
Thẩm Lực vội vàng đáp lại:
- Cám ơn bác sĩ, nhưng tôi là anh trai của Thẩm Thiếp.
Cô y tá cười ngượng ngùng, đôi mắt híp lại phía trên chiếc khẩu
trang.
Cô y tá đi rồi, Thẩm Lực vẫn đứng như trời trồng. Cô y tá mặc đồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.