NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - PHẦN 1 - Trang 26

Thạch Nguyên Phỉ đem tất cả hình ảnh của tổ pháp chứng chiếu lên

màn hình lớn: "Đội trưởng, không điều tra được thân phận nạn nhân,
Đường Dật đi tìm ghi chép những người mất tích cũng không có, chị Mi
còn đang điều tra."

Trần Mặc chỉ vào ảnh hiện trường vụ án nói: "Bỏ thi thể ở một địa

điểm thực hẻo lánh, nơi này hằng năm rác chất thành đống, căn bản chỉ có
người nhặt ve chai mới đến đây."

Đường Dật tiếp lời: "Chọn nơi này để bỏ thi thể chắc hung thủ không

nghĩ sẽ bị phát hiện sớm như vậy, theo ảnh chụp hiện trường thì lúc hung
thủ bỏ xác không tốn nhiều thời gian, vết máu chung quanh thi thể có lẽ là
hung thủ không cố ý làm rơi trên đất, nó làm cho tôi có cảm giác khối màu
đỏ đó là màu vẽ tranh sơn dầu.

Triệu Cường hùa theo: "Đường Dật nói đúng, tôi thấy hung thủ chắc là

rất thích vẽ tranh, còn cố ý vẽ cho nạn nhân một bức tranh."

Được tán thành, Đường Dật ngượng ngùng sờ đầu, đồng thời nói ra

nghi hoặc của mình: "Nhưng có hai điểm tôi thấy rất kỳ quái, một là hung
thủ đặt lên thi thể một con bướm, chắc là phải có ý nghĩa gì đó, hai là như
anh Triệu nói, hung thủ vẽ cho nạn nhân bức tranh, nói như vậy sao hung
thủ không đem bức tranh theo làm kỷ vật, như vậy có thể thông qua bức
tranh này lưu lại hồi ức đạt được sự thỏa mãn."

Mộc Cửu vốn không mở miệng đột nhiên nói: "Bởi vì hắn đã có được

kỷ vật tốt nhất rồi."

Đường Dật tò mò hỏi: "Là cái gì?" Trong lúc tất cả mọi người đang

nhìn nét mặt không thay đổi của Mộc Cửu.

Mộc Cửu nhìn chắm chằm bức tranh, chậm rãi nói: "Con bướm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.