NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - PHẦN 1 - Trang 349

Trịnh Dư Khánh cuối đầu, sắc mặt tái nhợt, tóc cũng rối loạn, thân thể

hắn hơi đung đưa theo tiết tấu, tay trái vẫn đặt trên cổ tay phải có dây ruy
băng đỏ kia.

Lát sau, Ngôn Luật từ từ nói: "Người Sáng Tạo."

Trịnh Dư Khánh thoáng cứng người lại, các động tác khác cũng dừng

lại nhưng lại nhanh chóng khôi phục lại bộ dạng như cũ.

Ngôn Luật: "Anh là người đã viết thư cho tôi, ký tên là Người Sáng

Tạo?"

Trịnh Dư Khánh gật đầu.

Ngôn Luật nhìn chằm chằm hắn hỏi: "Vậy anh nghĩ hung thủ trong

quyển tiểu thuyết thứ nhất của tôi thế nào?"

Trịnh Dư Khánh vẫn còn khẩn trương, nói lắp rất nhiều, tựa như

không biết làm thế nào để trả lời vấn đề của Ngôn Luật, "Hắn, hắn, rất, tốt."

Ngôn Luật lại hỏi: "Anh thấy mình có thể làm tốt hơn hắn sao?"

Trịnh Dư Khánh không nói gì, chỉ liên tục gẩy dây ruy băng đỏ kia.

Ngôn Luật lại hỏi tiếp, nhìn dây ruy băng đỏ trên tay hắn hỏi: "Dây

ruy băng đỏ này có ý nghĩa gì?"

Trịnh Khánh Dư đáp: "Là người khác cho tôi."

Ngôn Luật hỏi: "Tại sao người đó cho anh cái này?"

Hắn thành thật trả lời: "Cột lại như vậy sẽ không đau đớn nữa, vết

thương cũng không còn đau nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.