NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - PHẦN 1 - Trang 350

Mộc Cửu như đang suy nghĩ gì đó, sau đó hỏi: "Vậy nên anh đã cột

dây ruy băng đỏ trên cổ họ? Vì anh sợ họ đau sao?"

Trịnh Dư Khánh gật đầu.

Mộc Cửu: "Bữa đó anh làm thế nào để tiếp cận rồi bắt hai đứa bé đó

đi?"

Ánh mặt Trịnh Dư Khánh nhìn xa xăm, "Tôi cho cô bé đó viên kẹo

sau đó dẫn cô bé đó đi, rồi tôi đến trường học gần đó, bắt cậu bé lên xe.
Xong rồi tôi dẫn họ đi ăn hamburger, rồi để họ ở trong phòng của tôi, họ
không khóc cũng không ầm ĩ, buổi tối tôi siết cổ họ chết rồi đem họ ra chỗ
gần khu vui chơi," Hắn cứ mở miệng nói, dùng giọng điệu bình thản, không
nhanh không chậm nói ra những lời này.

Hắn dừng lại một chút, sau đó vuốt dây ruy băng đỏ trên cổ tay tiếp

tục nói: "Tôi cột dây ruy băng đỏ cho họ, con làm thành một chiếc nơ
bươm bướm, rất đẹp, cứ như vậy sẽ không nhìn thấy vết thương nữa."

Mộc Cửu và Ngôn Luật ra khỏi phòng thẩm vấn, Mộc Cửu không có

biểu cảm gì, Ngôn Luật lại cau mày.

Tần Uyên hỏi: "Sao rồi?"

Mộc Cửu nhìn thân thể Trịnh Dư Khánh đang đung đưa nói: "Rất lạ,

hắn tự thuật quá trình gây án của mình giống như là người đứng xem hơn là
người thực hiện, những chỗ then chốt hắn đều chỉ nói sơ qua nhưng chỉ khi
nói về lúc cột dây ruy băng đỏ hắn mới miêu tả kỹ quá trình, chỉ có lúc đó
hắn mới là người thực hiện."

Ngôn Luật hiếm khi ủng hộ suy nghĩ của Mộc Cửu cũng nói, "Trạng

thái tinh thần của hắn không được tốt, giống khi hắn viết thư cho tôi, nhưng
nếu hắn là hung thủ, với tình trạng bây giờ của hắn thì hắn không thể lạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.