NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 193

Những tiếng trầm trồ thán phục vang lên từ phía đám tùy tùng của Zizi, chỉ
mình hắn là im lặng. Cặp mắt đen u ám của hắn đảo quanh trên bức tranh,
vẻ mặt kín bưng. Một lát sau, hắn thôi không chú ý bức tranh nữa mà quay
sang Isherwood.
“Anh bạn tìm thấy bức tranh ở đâu vậy?”
“Tôi ước gì mình đã làm điều ấy, thưa ngài al-Bakari kính mến, nhưng
chính cô Sarah đây mới là người khám phá ra nó”.
Zizi chuyển hướng sang Sarah. “Là cô à?”. Giọng hắn có chút thán phục.
“Vâng, thưa ngài al-Bakari”.
“Vậy thì tôi xin hỏi lại điều tôi đã hỏi Isherwood nhé. Cô tìm thấy tranh ở
đâu vậy?”
“Như những gì ông Malone đã biết, chủ nhân bức tranh không muốn được
nêu tên”.
“Tôi không hỏi về chủ nhân, tôi chỉ muốn biết làm thế nào cô tìm ra nó mà
thôi”.
Cô phải cho hắn biết điều gì đó, Sarah ạ. Hắn có quyền được biết, nhưng
hãy tỏ vẻ do dự và bí ẩn, vì hắn là loại người thích được khám phá.
“Đó là kết quả tìm tòi công phu trong vài năm của tôi, thưa ngài”.
“Hay lắm! Cho tôi biết thêm được chứ, cô Bancroft”.
“Tôi e rằng tôi không thể nói thêm gì, vì như thế sẽ vi phạm sự thỏa thuận
giữa tôi và những chủ nhân, thưa ngài al-Bakari”.
“Một chủ nhân chứ nhỉ”, Zizi sửa lời cô. “Andrew cho tôi biết, bức tranh là
sở hữu của một phụ nữ người Pháp”.
“Đúng vậy thưa ông, nhưng tôi chỉ có thể khẳng định đến thế mà thôi”.
“Nhưng tôi vẫn hết sức tò mò về việc làm sao cô lại tìm ra bức tranh”. Hắn
khoanh tay trước ngực và tiếp. “Tôi thích nghe truyện trinh thám lắm”.
“Tôi rất muốn làm ông hài lòng, nhưng tôi không thể. Tuy vậy tôi có thể
cho ông biết rằng tôi đã mất hai năm đi tìm bức tranh này ở Pháp và
Auvers, thêm một năm nữa mới thuyết phục được chủ nhân nhượng lại nó
cho tôi”.
“Có thể một ngày nào đó, khi ta đã biết nhau nhiều hơn, tôi sẽ có hân hạnh
được nghe cô kể về câu chuyện lý thú ấy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.