NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 218

“Được thôi”.
“500 năm đầu tiên, 600 năm thứ hai, và 750 năm thứ ba”.
“Được thôi”.
“Và có cả các khoản tiền thưởng”.
“Cô hãy cho thử một con số”.
“250 ngàn”.
“Tôi dự định trả cô 500 ngàn nữa. Chúng ta thỏa thuận như vậy được chứ?”
“Tôi nghĩ là được”. Nụ cười cô vụt tắt. “Tôi không định nói với Julian về
điều đó”.
“Việc làm ăn mà, Sarah. Julian sẽ hiểu”.
“Chắc anh ấy sẽ cảm thấy đau lòng”.
“Thật ra tôi nghĩ là mình nên nói chuyện này với anh ta”.
“Không”, cô lắc đầu từ chối. “Tôi sẽ tự nói. Tôi vẫn còn nợ anh ấy nhiều”.
“Cô là một phụ nữ thẳng thắn”. Zizi đột ngột đứng lên. “Tôi sẽ yêu cầu luật
sư thảo hợp đồng. Herr Wehrli sẽ gửi đến một ngân phiếu để ký cho khoản
tiền thưởng của cô, thêm vào đó là thẻ tín dụng của AAB để cô chi tiêu”.
Hắn giơ tay ra. “Chào mừng cô gia nhập đại gia đình, Sarah”.
Cô bắt tay rồi quay gót về phía cửa.
“Sarah này?”
Cô quay lại.
“Đừng phạm sai lầm giống Andrew nhé. Cô biết đấy, tôi rất hào phóng với
người làm việc cho mình, nhưng nếu họ phản bội tôi, tôi sẽ cực kỳ giận
dữ”.
Đúng như dự đoán của Sarah, Julian nổi điên lên khi nghe tin. Anh nổi cáu
với Zizi và giận luôn cả Sarah. “Khỏi quay lại phòng tranh dọn đồ dọn đạc
gì hết!”, anh ta hét lớn qua điện thoại. “Ở đây chẳng có ai hoan nghênh cô
lẫn ông chủ dòng máu Arập Xêút của cô đâu!”. Sau khi dằn mạnh máy điện
thoại xuống, anh đi thẳng đến quán Green, nơi Oliver Dimbleby và Jeremy
Crabbe đang chụm đầu thì thầm ở góc quán.
“Này, sao mặt anh lại thuỗn ra vậy, Julie?” Câu hỏi của Dimbleby chạm đến
nỗi đau của Isherwood.
“Tôi mất cô ấy rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.