NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 222

bắt cóc hay khủng bố không?”
“Hàng tỉ đô”.
“Đúng vậy”. Nói rồi cô ả thò tay vào túi và lôi ra một gói thuốc hiệu
Virginia Slims. Cô ta đốt cho mình một điếu rồi mời Sarah điếu khác. Sarah
lắc đầu. “Em không hút thuốc trên tàu Alexandra vì như vậy là chống lại
nguyên tắc của cha em. Nhưng khi em ở xa ông...”. Cô ta dừng lời. “Chị sẽ
không kể lại cho cha em chuyện này chứ ạ?”
“Cứ tin ở chị”. Sarah hất hàm về phía mấy tay cận vệ và hỏi. “Còn họ thì
sao?”
“Chúng không dám kể cho cha em nghe đâu”.
Nadia cất gói thuốc vào giỏ rồi nhả từng ngụm khói vào khoảng không.
Sarah nhắm mắt, quay về phía mặt trời. “Chị đoán em cũng có cả một chai
rượu vang trong giỏ phải không?”
“Em ước gì đó là sự thật”, Nadia trả lời. “Anh Jean-Michel luôn xoay sở
được vài chai lên tàu. Em nghĩ nếu chị nhẹ nhàng hỏi anh ấy, có khi anh ấy
sẽ cho chị cả hai chai”.
“Chị e rằng có khi anh ta còn muốn cho chị thứ khác nữa kìa”.
“Đúng rồi, anh ấy mê chị”. Nadia đẩy kính cao lên trán và nhắm mắt lại.
“Ngay sau mấy đụn cát kia là một nhà hàng, nếu chị muốn, lát nữa chúng ta
có thể đến đó để uống vài ly rượu”.
“Chị không biết là em được uống rượu đấy”.
“Không nhiều, nhưng em thích nhâm nhi vài ly banana daiquiris trong một
ngày đẹp như hôm nay”.
“Chị nghĩ tôn giáo của em không cho phép”.
Nadia phủi tay.
“Em không theo đạo à?” Sarah hỏi.
“Em có đức tin, nhưng em cũng là một phụ nữ Arập Xêút hiện đại. Em theo
hai lối sống khác nhau. Lúc ở nhà, chúng em bị buộc phải ẩn mình dưới lớp
voan che mặt đen. Nhưng ở phương Tây...”.
“Em có thể nhâm nhi vài li rượu và nằm phơi ngực trên bãi biển à”.
“Đúng vậy”.
“Cha em có biết điều này không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.