NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 229

mặt tròn chẳng phù hợp với thân hình nhưng nhang nhác một người cô từng
nhìn thấy ở một ngôi nhà vùng quê Surrey. Alain, vừa vào phòng trong để
họp kín với Chủ tịch và Giám đốc điều hành của Jihad. Alain không muốn
bắt tay Sarah. Có phải chỉ vì hắn ta sợ bị ô uế bởi phụ nữ không theo đạo
Hồi chăng? Hay bởi vì tay hắn đã teo lại, kết quả của vết thương do mảnh
đạn văng trúng ở Afghanistan?
“Trong tình huống như thế này, Sarah à, tốt nhất là nên đơn giản hóa mọi
thứ. Chúng ta sẽ làm theo cách cổ điển nhé. Dùng mã vùng điện thoại.
Dùng những tín hiệu thể chất”.
“Những tín hiệu thể chất?”
“Chẳng hạn đeo đồng hồ tay trái hay tay phải. Cổ áo khoác bẻ dựng đứng
lên hay bẻ xuống. Giỏ xách để bên hông trái hay bên hông phải”.
“Tờ báo gấp làm tư đặt dưới bàn tay chăng?”
“Cô sẽ thấy ngạc nhiên đấy. Tôi đã từng luôn rẽ tóc ngôi giữa”.
“Tóc à?”
“Cô thường để kiểu tóc gì hả Sarah?”
“Thường xõa tóc thôi”.
“Cô có đôi gò má đẹp. Một cái cổ rất duyên dáng. Cô nên nghĩ đến việc
thỉnh thoảng bới tóc lên. Như Marguerite ấy”.
“Kiểu ấy quá lỗi thời rồi”.
“Có những thứ không bao giờ lỗi thời hết. Vấn tóc lên đi nào”.
Cô tìm trong giỏ xách tay lấy ra một cái kẹp tóc mà Chiara đưa cô vào ngày
cuối cùng ở phòng triển lãm tranh và làm theo lời Gabriel.
“Cô trông rất xinh đẹp khi vấn tóc cao như thế. Đây là dấu hiệu của chúng
ta nếu cô thấy người đàn ông mà cho rằng hắn là bin Shafiq”.
“Rồi sau đó thì sao?”
“Để đó chúng tôi lo, Sarah à”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.