NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 231

“Tôi sắp lên đảo để tập chạy thật thay vì luyện với máy. Cô muốn đi cùng
không?”
“Còn bài luyện tập của Zizi thì sao?”
“Ông ấy bị đau lưng”.
“Có vẻ như anh không tin lời ông ấy lắm”.
“Ông ấy luôn bảo mình bị đau lưng mỗi khi muốn nghỉ tập”. Hắn hoàn
thành phần tập của mình và chùi cánh tay ướt đẫm mồ hôi vào khăn.
“Chúng ta nên đi trước khi xe cộ trở nên đông đúc”.
Họ xuống một chiếc thuyền nhỏ và lái vào phía trong cảng. Trời lặng gió,
mặt biển vẫn còn tĩnh lặng. Jean-Michel cột dây thuyền vào một bến tàu
công cộng, gần một tiệm cà phê vắng khách vừa mới mở cửa. Họ chạy bộ
trên bến cảng, rồi qua những con đường vắng lặng trong thị trấn cũ kĩ. Jean-
Michel chuyển động đều đặn không biết mệt mỏi bên cạnh cô. Khi họ bắt
đầu chạy lên dốc đồi, Sarah đã bị bỏ lại phía sau. Một chiếc mô tô scooter
chạy vượt lên phía trước cô, một cô gái đội mũ bảo hiểm mặc quần jeans bó
cầm lái. Cô cố gắng rướn mình để rút ngắn khoảng cách với Jean-Michel. Ở
đỉnh dốc, cô ngừng chạy để thở trong khi Jean-Michel vẫn chạy bộ tại chỗ
một cách chậm rãi.
“Sao vậy?”
“Tôi lên gần 5kg trong chuyến đi này với các anh”.
“Cũng gần kết thúc rồi”.
“Chúng ta sẽ lại lại đây thêm bao lâu?”
“Hai ngày nữa ở Saint-Bar”. Hắn nhếch môi theo đúng phong cách Pháp.
“Có thể là ba ngày cũng nên. Zizi muốn rời khỏi đảo lắm rồi. Tôi có thể
thấy điều đó”.
Ngay lúc đó chuyến bay đầu tiên trong ngày lướt qua đầu họ rồi lao xuống
bên kia sườn đồi về phía đường băng. Jean-Michel bắt đầu chạy xuống đồi
theo con đường đó. Họ chạy ngang sân bay và khu mua sắm trung tâm, rồi
ôm cua chạy đến làng Saint-Jean. Chiếc xe đầu tiên xuất hiện, họ đã phải
hai lần nhảy lên trên phần lề đường đầy cát để tránh xe tải. Jean-Michel dẫn
cô qua một bức tường bằng đá ở cuối con đường và đi xuống lối nhỏ đầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.