NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 311

trùm kín. Bọn họ bắn hạ Muhammad. Họ nã súng vào người Muhammad
cho đến khi không còn viên đạn nào nữa.
Họ tháo còng tay và cùm cho Sarah, dìu cô qua thi thể của những người đã
chết. Khi ra ngoài trời, cô lao vào vòng tay của Gabriel như một đứa trẻ.
Anh đưa cô qua khu đất trống phủ đầy tuyết, qua con đường nhỏ dẫn tới
đường cái, nơi Lavon và Moshe đang chờ trong hai chiếc xe hơi. Vẻ tĩnh
lặng của khu rừng bị xáo trộn bởi tiếng khóc rưng rức của cô.
“Tôi phải nói cho bọn chúng nghe nhiều chuyện”.
“Tôi biết”.
“Bọn chúng đánh tôi. Bọn chúng bảo sẽ giết tôi”.
“Tôi biết, Sarah. Tôi đã nhìn thấy căn phòng”.
“Bọn chúng biết về anh, Gabriel. Tôi đã cố…“
“Không sao đâu, Sarah. Đó là lỗi của chúng tôi. Chúng tôi đã làm cô phải
như thế này”.
“Tôi xin lỗi, Gabriel. Tôi thật lòng xin lỗi”.
“Không, Sarah. Đừng như vậy”.
“Tôi lại nhìn thấy hắn”.
“Ai?”
“Bin Shafiq”.
“Hắn ở đâu?”
“Ở Zurich. Hắn vẫn chưa xong việc, Gabriel”.
“Hắn nói gì?”
“Hắn sẽ tấn công Vatican một lần nữa”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.