NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 334

Sarah vẫn ngước mắt nhìn trời. “Anh muốn biết tôi khai gì với bọn chúng
trong căn nhà ở Thụy Sĩ”.
“Tôi biết cô bị bỏ thuốc. Tôi biết có lẽ cô đã cố đẩy những ký ức đau buồn
đó ra khỏi đầu mình”.
Cô nhìn anh rồi lắc đầu. “Tôi không cố quên”, cô nói. “Thật ra tôi còn nhớ
từng từ”.
Những giọt mưa đầu tiên bắt đầu rơi. Sarah dường như không chú ý. Họ đi
dưới những hàng cây, Sarah lần lượt kể cho anh nghe.
Carter tiễn Gabriel đến sân bay Dulles và đưa anh qua cửa an ninh. Họ ngồi
cùng nhau trong khoang ngoại giao đặc biệt chờ thông báo chuyến bay.
Gabriel bỗng chú ý đến người đàn ông ngồi bên phòng đối diện: Hoàng tử
Bashir, đại sứ Arập Xêút ở Mỹ.
“Đừng nghĩ về chuyện đó, Gabriel”.
“Đối đầu công khai không phải là phong cách của tôi, Adrian”.
“Có lẽ không, nhưng Bashir khá thích chuyện đó”.
Tựa như nghe được câu chuyện, ông đại sứ vụt đứng dậy, bước ngang qua
phòng. Ông ta dừng trước mặt Gabriel nhưng không chìa tay ra. “Tôi nghe
nói sáng nay ông thu hút được khá nhiều khán giả tại đồi toà nhà quốc hội
ông Allon. Toàn những lời nói dối và tuyên truyền của dân Do Thái, nhưng
kể cũng khá hài hước”.
“Buổi điều trần được giữ bí mật, Bashir”.
“Không có gì diễn ra trong thành phố này mà tôi không biết. Ông phải gọi
tôi là Hoàng tử Bashir”. Viên đại sứ nhìn Carter. “Anh có chịu trách nhiệm
về tiết mục xiếc ngày hôm nay không, Adrian?”
“Các Thượng nghị sỹ ra trát hầu tòa, thưa Hoàng tử. Cục không liên quan gì
đến việc này”.
“Lẽ ra các anh nên làm điều gì đó để ngăn chặn chuyện ấy”.
“Đây không phải là Riyadh, thưa ngài đại sứ”.
Bashir trừng mắt nhìn Carter, sau đó quay trở lại chỗ ngồi.
“Tôi đoán mình không đủ tiêu chuẩn nằm trong kế hoạch nghỉ hưu của
người Arập Xêút ”.
“Gì cơ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.