NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 332

“Một người nào đó phải chuyển thông điệp về những người bạn Arập Xêút
của chúng ta. Còn ai khác ngoài anh? Anh đã cứu được mạng sống của
Tổng thống”.
“Không, Sarah, chính cô mới là người cứu Tổng thống. Có lẽ một ngày nào
đó đất nước sẽ nhận ra họ có món nợ lớn với cô”.
“Tôi không muốn công khai bản thân quá sớm”.
“Kế hoạch của cô là gì?”
“Adrian chưa kể với anh à? Tôi sẽ gia nhập cơ quan. Tôi nhận ra rằng thế
giới nghệ thuật có thể vẫn tồn tại mà không cần đến một người phụ trách
bảo tàng”.
“Bên nào? Điệp vụ hay tình báo?”
“Tình báo”, cô đáp. “Tôi đã có đủ kinh nghiệm hoạt động cho cả đời người.
Thêm nữa, sẽ không an toàn nếu tôi sớm xuất đầu lộ diện. Zizi đã cảnh cáo
tôi về án phạt cho những người phản bội hắn”.
“Hắn có mạng lưới hoạt động vươn xa lắm. An ninh của cô ở Mỹ thì sao?”
“Người ta sẽ cho tôi tên và nhân dạng mới. Tôi được quyền chọn tên. Tôi tự
hỏi không biết anh có cho phép tôi sử dụng tên của mẹ anh không?”
“Irene?”. Gabriel mỉm cười. “Tôi rất lấy làm vinh dự. Bà ấy giống cô - một
người phụ nữa can đảm phi thường. Lần tới khi cô đến Israel, tôi sẽ cho cô
đọc những gì xảy ra với bà trong chiến tranh”.
Sarah dừng bước, mân mê một bông hoa sơn thù du vừa nở rộ.
“Còn anh thì sao, Gabriel? Kế hoạch của anh là gì?”
“Tôi nghĩ cô và tôi có lẽ đi theo hai hướng khác nhau”.
“Ý anh là sao?”
“Tôi e rằng mình không thể nói gì hơn vào lúc này”.
Cô bĩu môi đập nhẹ vào tay anh. “Anh không dự định giữ bí mật với tôi từ
giờ phút này chứ?”
“Giờ đây cô đang làm việc cho cơ quan Tình báo của một nước khác, tôi e
rằng mối quan hệ của chúng ta sẽ phải có một số…” Anh ngừng lại tìm từ
diễn đạt cho đúng bằng tiếng Anh. “Giới hạn nhất định”.
“Thôi nào, Gabriel. Chúng ta có mối dây ràng buộc vượt quá qui tắc liên lạc
giữa đặc vụ của các tổ chức tình báo khác nhau”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.