NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 337

lòng về chuyện này. Ông nói rõ suy nghĩ của mình. Sau bữa tối, khi hai
người lên sân thượng nói chuyện riêng, ông nói hẳn ra suy nghĩ của mình.
“Cậu làm đúng khi từ chối trát hầu toà lần đầu tiên, Gabriel. Đáng lẽ cậu
không nên đổi ý. Chỉ cần suy nghĩ về việc cậu ngồi trước ủy ban Quốc hội,
cho dù việc này nằm trong bí mật, cũng khiến tôi phải mất thêm để phục hồi
sáu tháng”.
“Nơi bắt đầu cuộc chiến tranh Hồi giáo toàn cầu là Arập Xêút và chủ nghĩa
Wahhabi”, Gabriel đáp. “Thượng viện cần biết điều này. Người dân Mỹ
cũng vậy”.
“Cậu có thể cho họ biết suy nghĩ của mình bằng cách gửi điện bí mật. Cậu
không phải ngồi đó trước mặt bọn họ trả lời những câu hỏi như một người
bình thường khác được”.
Họ ngồi xuống ghế đối diện hàng lan can. Trăng tròn phản chiếu trên mặt
biển Galilee êm ả, và ở đằng xa phía sau hồ là ngọn Golan sừng sững, đen
sẫm chìm trong bóng đêm. Shamron thích ngồi trên sân thượng nhất vì nó
hướng về phía Đông - phía quân thù. Ông đưa tay xuống dưới miếng lót ghế
lấy ra hộp thuốc lá bằng bạc và chiếc bật lửa Zippo.
“Ông không nên hút thuốc, Ari”.
“Tôi đã không được hút thuốc kể từ khi ở Hadassah và trung tâm phục hồi.
Đây là điếu đầu tiên kể từ đêm tôi bị tấn công”.
“Thật là tin tốt lành”, Gabriel nói.
“Nếu cậu hở một lời với Gilah về việc này, tôi sẽ đánh cậu đấy ”.
“Ông nghĩ mình lừa được Gilah đấy à? Bà ấy biết hết”.
Shamron đưa cuộc nói chuyện trở lại chủ đề buổi điều trần của Gabriel ở
Washington.
“Có lẽ cậu có một động cơ chính đáng để quyết định như thế”. Shamron
nói. “Có lẽ cậu muốn làm điều đó khác hơn là chỉ báo với người dân Mỹ sự
thật về những người bạn Arập Xêút của họ”.
“Thế ông nghĩ động cơ chính đáng của tôi là gì?”
“Sau lần hoạt động tại Vatican, cậu đã trở thành nhân viên tình báo nổi tiếng
nhất trên thế giới. Còn bây giờ…” Shamron nhún vai. “Ngành của chúng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.