NGƯỜI LẠ TRONG GƯƠNG - Trang 153

Sidney Sheldon

Người Lạ Trong Gương

Chương 22

Năm 1963. Đã sang tháng Mười một. Cái se lạnh của mùa thu bỏ đi nhường
chỗ cho cái băng giá ập đến. Mặt trời xuyên qua lớp mây mù toả xuống thứ
ánh sáng nhợt nhạt, không sinh khí. Những cơn mưa đầu đông lác đác xuất
hiện.
Mỗi sáng, Jill Castle vẫn thường ghé vào quán cà phê quen thuộc của Đội
tạp chủng và thấy tất cả; chủ lẫn khách, đồ ăn thức uống lẫn câu chuyện
đều vẫn vậy, vẫn chẳng thay đổi chút xíu gì so với ngày đầu tiên nàng đặt
chân tới.
Điều khiến nàng chán nản nhất là những người sống bên rìa điện ảnh này
dường như luôn cùng tâm trạng với nàng, như đều rình chộp lấy một cơ hội
trời cho nào đó để vụt biến thành ngôi sao, và họ thực tâm tin vào điều đó,
như nàng hằng tin vậy.
Năm tháng trôi qua, cái cô Jill ngơ ngác ngày nào nay đã thành chị cả của
Đội tạp chủng. Nàng lắng nghe những thở than về nỗi lòng, những giãi bày
về tâm sự, những vướng mắc về mọi vấn đề cơm áo gạo tiền của họ và giúp
họ trong khả năng nàng có thể, từ dăm lời khuyên nhủ đến một vài đôla
hoặc bữa ăn, giấc ngủ khi họ-cơ nhỡ.
Nàng không giao du thân mật, cũng chẳng hò hẹn với người khác giới nào,
một phần vì nàng chỉ quan tâm tới sự nghiệp, phần nữa vì cũng chẳng thấy
ai thực sự cuốn hút.
***
Thừa ra được chút tiền nào, Jill Castle lại gừi về cho mẹ, cùng những lá thư
kể về những việc nàng đang làm tại Hollywood, nghe thật sướng tai.
Thời gian đầu mẹ còn khuyên nàng sa vào tội lỗi thế là đủ rồi, hãy nên
quay lại đường sáng bằng cách về nhà làm nàng dâu của Chúa nhưng rồi
thấy nàng gửi tiền về ngày một nhiều hơn, lại toàn là tiền do đóng phim mà
có nên bà Czinski, dù vẫn miễn cưỡng, song cũng không khỏi có chút tự
hào về con gái, chỉ còn căn dặn nàng hãy cố chọn vai những cô gái tốt, sẵn
sàng tử vì đạo trơng các phim về tôn giáo mà đóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.