NGƯỜI LẠ TRONG GƯƠNG - Trang 224

ngác ấy. Sam ôm chầm lấy Toby, mừng rỡ. "Ơn Chúa, anh làm chúng tôi
hoảng quá".
Lại là Toby ngày nào rồi, khi anh cười nhăn nhở và nói. "Có hai ta với
nhau, anh đừng kêu tôi là Chúa".
Sam nghiêng ngó Toby thêm lát nữa, chép miệng. "Mẹ kiếp, lại còn trẻ ra
mới lạ chứ. Thế mà Hollywood đang định lo tang ma lo anh đấy. Thật kỳ
diệu cho nền y học ngày nay…"
Toby cướp lời. "Chẳng có y học, y tế hay y bác sĩ nào ở đây cả". Anh quay
nhìn Jill với vẻ thành kính. "Chỉ có Jill thôi. Một mình Jill với trái tim và
đôi tay nàng. Nghĩa đen đấy, Sam ạ. Jill đã đuổi hết mọi người đi để tự tay
làm mọi việc cho tôi và khiến tôi được như anh đang thấy đây".
Sam không để lộ vẻ bối rối. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng Jill thuộc típ phụ
nữ quên mình vì người khác, dù người đó là Vua Hài Toby. Có lẽ anh đã
sai. "Anh có dự định gì chưa. Chắc phải nghỉ ngơi ít lâu nữa?" Anh hỏi cho
có chuyện. Jill chen vào.
"Toby đang thèm được làm việc. Tài giỏi như anh ấy mà không được làm
gì thì chịu sao nổi".
"Jill nói đúng đấy, Sam. Tôi sốt ruột lắm rồi".
"Pan-Pacific hẳn đâu thiếu việc cho một người như Toby?" Jill đánh tiếng.
Rồi cả vợ lẫn chồng đều nhìn vào Sam, chờ đợi.
Anh thực không muốn làm họ phật ý nhưng cũng không hề muốn mình ôm
ấp một ảo vọng. Ai dám làm phim với một diễn viên không có bảo hiểm,
mà với Toby, hỏi công ty nào dám nhận bảo đảm cho anh. "Ngay bây giờ
Hãng chưa vào phim nào, nhưng tôi sẽ nhớ đến anh, khi có phim".
"Anh sợ, đúng không?" Jill như đọc được ý nghĩ của Sam.
"Tất nhiên cô đã nói sai". Sam đáp, nhưng anh biết họ không tin vào cái
điều họ vừa nghe.
Chẳng cứ gì Sam, chả Hãng phim nào của Hollywood dám đụng đến Toby
lúc này.
***
Trong phòng ngủ, Toby và Jill đang theo dõi một tay hài trẻ biểu diễn trên
truyền hình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.