NGƯỜI LÍNH ĐƠN ĐỘC - Trang 9

- Chương nó giận mày à?
- Em đâu biết.
- Ăn nhằm gì. Rồi nó sẽ quên và lại sống phây phây. Em cũng sẽ có một

cuộc đời khác. Cố gắng thích nghi với công việc mới.

Thục xoay người, nhí nhảnh bước đi theo điệu nhạc.

°

Xe ca sắp khởi hành. Một người đàn bà ngoại quốc trạc bốn mươi lăm

tuổi bước lên xe, ngơ ngác một lúc mới tìm được ghế trống. Chỗ đó ở giữa
Thục và một người đàn ông đứng tuổi. Thục chỉ liếc bà ta một thoáng rồi
nhắm mắt. Người đàn bà ngoại quốc khốn đốn vì cặp mông to tướng của
mình. Người đàn ông bèn nhích người một chút để cho bà được thoải mái.
Merci, bà ta nói. Nhưng người đàn ông cứ lim dim mắt, miệng thì nói: De
rien! Je vous en prie. Còn bà ta thì có vẻ thích thú khi biết ông nọ nói được
tiếng Pháp. Bà khoe:

- Tôi là nhân viên của UNICEF. Tôi mới sang đây được một tuần. Khí

hậu ở Đà Lạt như thế nào?

- Bà đừng lo. Nó rất hợp với người Châu Âu.
Hai người trao đổi với nhau một số vấn đề về xã hội, về trẻ em, về nạn

đói. Thục không thạo tiếng Pháp lắm nhưng nàng cũng hiểu đại khái nội
dung câu chuyện. Nhưng chỉ một lúc sau thì những cảnh vui nhộn trên
đường phố lại cuốn hút nàng.

Khi đến phi trường người đàn bà ngoại quốc và người đàn ông nọ không

rời nhau. Họ ngồi đợi trên cùng một chiếc ghế dài và uống bia với nhau.

Chuyến bay khởi hành trễ hơn thường lệ mười phút. Thục không muốn

chen lấn nên ngồi nán lại, vì thế khi ra đến cầu thang máy bay thì nàng xếp
ở hàng cuối. Nhưng chỉ một lúc sau Thục quay lại đã thấy cái cặp Pháp-
Việt ấy đứng lù lù. Họ nói chuyện với nhau rất nhỏ, không biết người đàn
ông nói gì nhưng bà đầm già nọ cười luôn miệng.

Sự chậm trễ của Thục cộng với sự chậm trễ của cặp đó đã khiến Thục

phải ngồi cạnh họ một lần nữa, nhưng lần này nàng lại ngồi sát người đàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.