NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 657

Khi Đêvit quay lại phía các bàn đóng gói, tất cả đám người ở đó đang

nhoẻn cười nhìn anh. Và đột nhiên, họ không còn là xa lạ với nhau nữa. Họ
trở thành bạn của nhau.

7

Bơnơt Noman bước vào văn phòng Niu Yooc của mình. Khi đó là mười

giờ sáng, mắt ông ta tươi tỉnh, sáng ngời, mặt đỏ hồng lên vì cái lạnh mùa
đông, sau chặng cuốc bộ nhanh từ khách sạn sang đây.

- Xin chào ông Noman ạ. – CÔ thư ký của ông ta nói. – Ông ta đi đường

vui chứ ạ?

Ông ta mỉm cười với cô ta rồi bước nhanh vào văn phòng riêng của mình

mở toang cửa sổ. Ông ta đứng đó, hít thật sâu vào buồng phổi cái bầu
không khí tươi mát lạnh giá ban mai. A, thật là tuyệt vời

[77]

. Không hề giống

với cái cảnh tẻ ngắt đều đều hàng ngày ở Caliphonia tý nào cả.

Noman đi đến bàn, mở hộp giữ ẩm cho xì gà, lấy ra một điếu. Ông ta

chậm rãi châm lửa, tận hưởng cái hương thơm ngát đặc vị Havana của nó.
Thậm chí xì gà hút cũng có vẻ ngon hơn ở cái chốn Niu Yooc này. Nếu còn
thì giờ, có thể ông ta sẽ đảo qua tiệm Ratnơ ở phố Đilanxi ăn trưa.

Ông ta ngồi xuống, bắt đầu xem các báo cáo xếp trên bàn mình. Ông ta

gật gù với mình, hài lòng. Giá cổ phiếu năm vừa qua thế là đã lên. Ông ta
quay sang báo cáo của các nhà hát lớn ở Niu Yooc. Rạp Noman, rạp chủ
yếu của ông ta trên đường Brôtuây đã tăng thu nhập kể từ khi họ cho biểu
diễn sân khấu kèm với chiếu phim. Nó cũng làm ăn trôi chảy với các rạp
Lâui Xtêt và Palix. Ông ta lướt xem qua mấy báo cáo nữa, rồi dừng lại, đọc
kỹ bản báo cáo của rạp Pac. Tổng thu nhập hàng tuần trung bình trong hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.