NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 758

- Cậu Bơny đã nhận được ba triệu rưỡi đôla thay cho cổ phần của cậu ấy.

- Vậy thì sao hả? – Bà hạch lại.- Chúng đáng giá gấp ba như vậy.

- Chúng đáng giá cái cóc khô

[93]

ấy! – Anh phát cáu. – Cậu Bơny đã ăn

cắp trắng trợn của hãng, mà mợ không lạ gì điều đó. Chỗ cổ phần của cậu
ấy thực không đáng với tiền giấy in ra chúng đâu.

- A, giờ mày lại gọi ông cậu của mày là thằng ăn trộm đấy! – Bà già uy

nghi từ từ đứng dậy. – Xéo! – Bà ta thét lên, chỉ tay thẳng ra phía cửa. –
Xéo ngay ra khỏi nhà tao!

Anh chằm chằm nhìn bà ta một hồi, rồi lặng lẽ đi về phía cửa. Anh đột

ngột đứng sững lại, sực nhớ. Ông cậu anh cũng đã một lần làm như thế này,
cũng đã đuổi anh ra khỏi văn phòng của ông ta bằng đúng những lời đó.
Nhưng rồi anh đã đạt được điều anh muốn. Mà bà mợ này còn tham lam
hơn cả ông ta kia. Anh quay lại.

- Đúng vậy, cuối cùng chỉ còn lại có hăm lăm ngàn cổ phiếu. – Anh nói.

– Chỉ chiếm một phần trăm khốn khổ. Nhưng giờ thì nó đang còn là một
cái gì đáng giá. Ít nhất, mợ cũng còn có người trong gia đình chăm lo đến
lợi nhuận cho mợ. Chứ còn trao giấy ủy quyền của mợ cho Shefild rồi xem.
Lão ta chính là loại người đã đưa lối chỉ đường cho cậu Bơny sa chân vào
cái phố Uôn ấy. Nếu mợ làm như vậy, cháu chẳng còn ở đấy mà trông nom
tiền cho mợ được đâu. Cổ phần của mợ rồi sẽ chẳng hơn gì giấy lộn.

Bà già trợn mắt nhìn anh. “Thật thế ư?”

Anh có thể nom thấy rõ cái máy tính trong đầu bà ta đang quay tít.

“Không sai một lời đâu ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.