NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 519

Tôi để ý đến lão ngay từ lúc lão bước vào nhà để máy bay, Môrixây đi lật

bật bên cạnh tỏ vẻ bồn chồn khó chịu. Theo sát chân viên tướng là hai tùy
tùng của ông ta - một đại tá và một đại úy. Cả hai đều không có đôi cánh
bạc trên ve áo.

Viên tướng đứng dừng ở cửa nhà để máy bay, giương mắt đứng nhìn

chiếc CA - 4. Tôi có thể nhìn rõ vết nhăn không hài lòng hiện ra ngang mặt
ông ta. “Xấu xí quá!” Ông ta thốt lên “nom nó như con cóc ấy”.

Giọng ông ta vọng rõ mồn một từ đấy đến chỗ tôi, đang ở trong buồng

lái, kiểm tra lại lần cuối cùng. Tôi leo ra ánh và để chân không, nhảy bộp
xuống đất. Tôi đi thẳng về hướng ông ta. Ông ta biết chó gì về dáng khí
động học và thiết kế cơ chứ? Có lẽ cái đầu của ông ta cũng nặng trịch một
cục như cái bàn làm việc của ông ta mà thôi.

“Ông Cođơ ơi!” Tôi nghe tiếng thì thào đằng sau. Tôi ngoảnh lại. Đó là

anh chàng thợ máy. Mặt anh ta đang ngoác ra cười. Anh ta cũng đã nghe
được lời nhận xét của viên tướng.

- Anh cần gì, hả?

- Tôi chuẩn bị đẩy nó ra. - Anh chàng đáp nhanh. - Tôi không muốn làm

bẹp giày của ông ạ.

Tôi trừng trừng nhìn anh ta một giây, rồi mỉm cười. “Cảm ơn”. Vừa nói

tôi vừa quay lại xỏ chân vào giày. Đến khi tôi tới chỗ Morixây và viên
tướng, tôi đã dịu đi.

Morixây có một bản số liệu trong tay và đang đọc cho viên tướng nghe

để ông ta biết. “Máy bay Cođơ 4 thể hiện một quan niệm mới mẻ về máy
bay chiến đấu – ném bom, hai chỗ ngồi, có tầm bay hơn ba nghìn hai trăm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.