NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 518

Quyển năm - GIÔNƠX – 1935

1

Tôi kéo cái cần lái vào lòng, hơi lệch sang trái một chút. Cùng lúc đó, tôi

mở hết khóa ga. Chiếc CA - 4 lao vụt lên trời theo nửa vòng lộn, hệt như
một mũi tên rời khỏi cung. Tôi cảm thấy rõ trọng lực đè gí tôi xuống ghế,
làm máu rung lên bần bật trong các mạch máu ở hai cánh tay tôi. Tôi cho
máy bay lao ra bằng ở đỉnh vòng lộn. Nhìn lại bảng đồng hồ, tôi thấy đang
ở tốc độ một trăm mét giây. Chúng tôi đang bay bùn vụt trên Đại Tây
Dương, bỏ Loong Aixlơn

[52]

rất xa lại phía sau.

Cúi về phía trước, tôi gõ gõ vào vai viên phi công quân đội ngồi trước

mặt tôi. “Thế nào, trung tá?”. Tôi thét to, cố át tiếng gầm của động cơ kép
và tiếng gió rít vù vù của cái nắp chất dẻo phía trên đầu chúng tôi.

Tôi thấy anh ta gật đầu trả lời tôi, nhưng không quay lại. Tôi biết anh ta

đương làm gì. Anh ta đang kiểm tra bảng đồng hồ trước mặt. Trung tá
Forextơ là một trong những phi công thực thụ. Anh ta đã lần lượt vất vả leo
hết các cấp để trở về đến được chỗ với Edi Rickenbacơ

[53]

và là lính cựu

trong phi đoàn Ring. Không hề giống gì với cái lão tướng già chúng tôi đã
bỏ lại trên phi trường Rudơvelt mà quân đội đã phái đến để xem xét máy
bay của hãng chúng tôi.

Viên tướng đó chễm chệ chiếm cái ghế Cục trưởng Cục đặt mua và ủy

quyền ở Oashingtơn. Dịp lão ta tiếp xúc gần nhất với máy bay là khi lão ta
có chân trong thẩm phán đoàn tòa án binh xử vụ Bily Mitchel. Nhưng lão
chính là cái mồm thốt ra tiếng Ôkê. Chúng tôi thế còn may đấy, vì lão cũng
có được một sĩ quan không quân trong đám tùy tùng của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.