NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 516

*

* *

Lần này, khi Raina mở mắt, giấc mơ không chuội đi nữa. Và nếu nói cho

đúng, nó có vẻ lại trở thành thật hơn bao giờ hết. Cô nằm im phăng phắc
một hồi lâu, đăm đăm ngẩng lên nhìn cái lồng chất dẻo trong suốt úp chụp
đầu vào ngực cô. Rồi cô từ từ ngoảnh đầu sang bên.

Ilenơ đang ngồi trong một cái ghế bành, chăm chú nhìn cô. Cô thầm

mong có thể bảo Ilenơ rằng đừng có lo, chẳng có gì thực sự đáng ngại cả.
Cô đã trải qua cảnh này vô khối lần rồi, trong mơ ấy. “Ilenơ ơi”, cô khẽ gọi.

Ilenơ giật mình, đứng dậy. Cô ngẩng lên mỉm cười với Ilenơ. “Mình thực

đây mà”. Cô thì thào. “Mình không mất trí đâu”.

- Raina! – Cô cảm thấy tay Ilenơ nắm chặt lấy tay mình dưới tấm vải. –

Raina ơi!

- Đừng có khóc, Ilenơ! – Cô thì thào. Cô ngoảnh đầu cố nhìn tấm lịch

treo trên tường nhưng xa quá. – Hôm nay là thứ mấy rồi?

- Thứ sáu.

- Ngày mười ba ư? – Raina cố mỉm cười. Cô nhìn thấy nụ cười hiện ra

trên mặt Ilenơ, mặc dù nước mắt Ilenơ vẫn ròng ròng lăn trên má. – Gọi
cho mình anh Giônơx, - Raina nói yếu ớt. – Mình muốn gặp anh ấy.

Cô nhắm mắt lại một lúc, rồi lại mở mắt ra khi Ilenơ trở lại bên giường.

“Cậu có tìm được anh ấy không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.