NGƯỜI PHÁT NGÔN CỦA THẦN CHẾT - Trang 373

cùng, một lần nọ khi về nhà, cô ấy phát hiện Vương Hồng Dân và Lâm Tiểu
Phong đang quấn lấy nhau trên giường. Lúc đó cô ấy khóc lóc thê thảm, có
chồng là người đồng tính, đổi lại là một người phụ nữ khác, e là sẽ đập đầu
vào tường, có ai ngờ bi kịch này lại rơi đúng vào mình. Cô ấy nói cho tôi
biết, lần đó Vương Hồng Dân đã thừa nhận với cô ấy, thậm chí còn không
ngượng miệng nói cô ấy cũng có thể đi tìm người đàn ông khác, ông ta sẽ
không can thiệp, chỉ cần hai người tiếp tục giả vờ là cặp vợ chồng hòa thuận
trước mặt người ngoài, đồng thời bắt cô ấy phải giữ bí mật hoàn toàn chuyện
này. Lạc Tuệ Tuệ kể rằng lúc đó cô ấy chạy ngay vào nhà vệ sinh nôn thốc
nôn tháo, cô ấy có nằm mơ cũng không ngờ là mình lại tận mắt nhìn thấy
chồng mình ngủ khỏa thân bên cạnh người đàn ông khác, cho dù ông ta ngủ
với người đàn bà khác cũng được, có ngủ với bao nhiêu người đàn bà khác
cũng được. Ngày nào cô ấy cũng ngủ trên chiếc giường này, càng nghĩ cô ấy
càng cảm thấy ghê tởm, càng không ngờ được chồng minh lại trơ tráo đến
mức khuyến khích cô đi tìm người đàn ông khác. Cô ấy cảm thấy thất vọng
nặng nề, lúc đó cô ấy cũng đã nghĩ đến cái chết. Sếp là người ngoài cuộc
nên rất khó tưởng tượng một người phụ nữ gặp phải chuyện này thì trong
lòng sẽ cảm thấy nhục nhã vô cùng như thể nhân cách của mình đã bị
Vương Hồng Dân sỉ nhục. Nhưng cô ấy là một người nhát gan, cũng biết
rằng chuyện xấu trong nhà không nên nói ra ngoài. Cuối cùng, cô ấy thỏa
hiệp, nhưng ngủ ở phòng khác, không bao giờ chịu đụng tới chiếc giường
đó, và bề ngoài, vẫn nói cười vui vẻ, không tỏ vẻ gì khác lạ. sếp nghĩ mà
xem, lúc đó, cô ấy hẳn là rất cô đơn và bất lực.”

Lý Vệ Bình nói đến đây, ánh mắt tràn ngập vẻ dịu dàng, dường như anh

ta đã quên rằng lúc này mình vẫn bị trói ngay trên giường bệnh, linh hồn lại
bay đến cạnh Lạc Tuệ Tuệ, giống như đang kề cận, an ủi cô ta, quan tâm hết
mực đến những buồn vui của cô ta vậy.

Cao Đống gật đầu: “Sau đó cô ta gặp anh?”
“Đúng, sau đó không lâu, tôi và cô ấy gặp nhau trên đường, cô ấy

không nhận ra tôi, nhưng tôi mới nhìn đã nhận ra cô ấy ngay. Tôi thấy đây
đúng là duyên phận. Tôi có nằm mơ cũng không ngờ rằng cả đời này còn
được gặp lại cô ấy. Tôi càng không thể ngờ được rằng, tôi thật sự được ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.