NGƯỜI PHÁT NGÔN CỦA THẦN CHẾT - Trang 389

hy vọng ông giao nó cho Lạc Tuệ Tuệ để cô ấy giữ làm kỷ niệm.”

Cao Đống thở ra, chẳng nói chẳng rằng rồi quay người bước đi.
Cao Đống lặng lẽ đi về phía cửa phòng Lý Vệ Bình lí nhí nói với theo:

“Cảm ơn.”

Cao Đống mở cửa, gọi những nhân viên cảnh sát đứng nói chuyện ở xa

trở về lại phòng. Ông gượng cười chào hỏi bọn họ rồi lê những bước chân
nặng nề rời khỏi đó.

Thứ sếp tìm kiếm là sự thật, hay là tìm kiếm một sự thật mà mọi người

đều muốn?

Không phải ông không muốn bắt Lạc Tuệ Tuệ, mà là… ngoài lời khai

của Lý Vệ Bình hôm nay, có thể tìm thấy những bằng chứng khác sao? Mà
nếu như lật lại lời khai của Lý Vệ Bình, thì nó sẽ có lợi cho ai đây? Không
có.

Đây là lời khai khiến tất cả mọi người đều tổn thất!
Thứ sếp tìm kiếm là sự thật, hay là tìm kiếm một sự thật mà mọi người

đều muốn?

Câu nói này cứ vang đi vang lại mãi trong đầu ông.
Ra khỏi bệnh viện, ông đến cạnh một thùng rác rồi lấy điếu thuốc,

chậm rãi hút cho đến khi cháy hết.

Cuối cùng ông lấy một cây bút ghi âm từ trong túi áo ra, do dự hồi lâu

rồi rút cái lõi bên trong và dùng ngón tay cái ấn gãy nó. Ông nhắm mắt,
quẳng nó vào thùng rác, bỏ đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.