NGƯỜI QUẢNG ĐI ĂN MÌ QUẢNG - Trang 107

người quảng đi ăn mì quảng

105

vẹn có 2%. Thế là đi tong những chiều vàng trữ tình
trong thơ ca, âm nhạc. Buổi chiều đã bị đẩy ra ngoài lề
trái tim, đã bị khai tử trong tâm hồn của những chàng
trai cô gái trẻ tham gia cuộc bỏ phiếu mini kia.

Bất chấp hình ảnh tuyệt vời của buổi chiều trong

thơ Huy Cận “Nắng chia nửa bãi chiều rồi. Vườn hoang
trinh nữ xếp đôi lá rầu”
, bất chấp Hồ Dzếnh làm nguyên
một bài thơ Chiều trứ danh, các chàng trai cô gái thời
nay vẫn nhất quyết “tẩy chay” buổi chiều.

Thi sĩ Xuân Tâm còn “lạc hậu” thê thảm hơn nữa.

Ông tuyên bố hùng hồn:

Tôi đổi hai mai lấy một chiều
Để tìm trong đó ít lời yêu
Ban ngày sáng quá, ban đêm tối
Tôi sợ không mơ tưởng được nhiều...

Khổ cho ông, cái mà ông sẵn lòng đánh đổi mọi thứ

để lấy cho được kia, nay đã mất giá lắm rồi.

Lỗi tại ai? Tại trời đất thất thường, tại cái cống quá

bé, tại những con đường thành phố không chịu cao
ngang đỉnh Lang Biang cho nước khỏi ngập? Nếu lỗi
thuộc về con người, thì chắc tại bọn trẻ tham gia bỏ
phiếu kia lòng dạ mau thay đổi quá. Chứ ngoài ra,
những người khác có trách nhiệm gì đâu!

Sài Gòn Giải Phóng chủ nhật, 26-8-2001

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.