NGƯỜI QUẢNG ĐI ĂN MÌ QUẢNG - Trang 111

người quảng đi ăn mì quảng

109

Tôi gọi điện cho họ Đỗ “Hỏng rồi”. “Sao?” “Con

nhóc phản đối quyết liệt”. Họ Đỗ ngơ ngác y hệt tôi
“Lạ thật! Chuyện đó có gì đâu! Chuyện “thắc mắc biết
hỏi ai” của thằng con tôi, tôi đưa lên báo cả tỉ, nó cười
hì hì”. “Tại con ông là con trai”. Họ Đỗ im lặng một
lát rồi thở đánh thượt “Ừa, con trai khác, con gái khác.
Mà cái chuyện đó xảy ra hồi con nhóc nhà ông mấy
tuổi?”. “Mười ba tuổi”. “Bây giờ nó mấy tuổi?”. “Mười
sáu rồi”. Họ Đỗ reo lên, nghe như giọng của thằng cha
Archimède vừa từ bồn tắm bước ra “Vậy thì đúng rồi!
Không những con gái khác con trai, mà tuổi mười ba
cũng khác tuổi mười sáu ông à. Làm việc với tụi nó
ba cái vụ này rắc rối, tế nhị, phức tạp lắm chứ không
dễ như mình tưởng đâu!”. Tôi thấp thỏm “Vậy vụ bài
báo sao?”. “Bỏ quách đi chứ sao”. Nghĩ tới “tám trăm
ngàn”, tôi tiếc hùi hụi nên viết cái kinh nghiệm đau
thương này ra, may mà được đăng vô mục tiểu phẩm
cũng vớt vát được chút đỉnh. Lạy trời!

Sài Gòn Tiếp Thị, 24-3-2001

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.