NGƯỜI RU NGỦ - Trang 168

đang chạy trên một lớp dầu, như thể bóng tối đã quánh lại.

Một lát sau, Mila nhận ra hành lang nơi cô đã bước vào ban nãy. Cánh cửa

vẫn ở đó, thật gần mà ngỡ như không thể tiếp cận được. Ý tưởng vượt qua nó
tỏ ra tuyệt vời đến không tưởng. Cô cảm thấy gió mát từ bên ngoài thổi vào,
như thể khung cửa kia biết thở.

Họ vượt qua biên giới đó và ra đến cầu thang. Mila có cảm giác như

những bậc thang chao nghiêng dưới chân họ, giống như những cái răng của
một con quái vật đang há miệng. Đúng lúc đó, cô nghe thấy tiếng chó sủa. Tự
do gần lắm rồi.

Ngay trước khi băng qua cửa chính, Mila có cảm giác như tòa nhà gạch đỏ

đổ ụp xuống họ. Cô nhắm mắt lại và đếm từng bước.

Berish cúi xuống vuốt ve Hitch.
- Ngoan nào, Hitch. Mọi chuyện ổn rồi.
Họ lấy lại hơi thở. Con chó đã bình tĩnh lại. Anh chàng đặc vụ quan sát

Mila. Cô vẫn còn run rẩy, khuôn mặt nhăn nhó đau đớn, hai tay bịt tai.

- Tôi đã tìm ra cô nhờ gọi điện cho trụ sở. Họ bảo cô đến đây. - Anh cất

cao giọng nói khi nhận thấy cô nghe không rõ.

- Như vậy kẻ đóng giả anh đã biết tôi tiếp xúc với anh, biết tôi nhờ anh

giúp. Vậy là hắn theo dõi tôi. Người đàn ông đó là ai? - Mila vừa hỏi vừa chỉ
tay về phía toà nhà.

Berish né tránh câu hỏi của cô.
- Chết tiệt, nơi này đúng là một sào huyệt. Tôi chưa từng thấy cái gì như

thế.

- Anh đang nói gì vậy?
- Hang ổ của một kẻ bị rối loạn ám ảnh tích trữ.
Sào huyệt để âm mưu chuyện gì? Mila rùng mình. Diana Muller đã giấu

mình trong toà nhà này, chối bỏ thế giới bên ngoài, sửa soạn cho hang ổ của
một ai đó khác.

- Có một căn phòng ở trong đó. Cô ta có một người khách trọ.
- Cô phải gọi cho những người khác, bảo họ đến đây. - Berish đặt tay lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.