NGƯỜI RU NGỦ - Trang 176

thắc mắc.

- Toà nhà nằm trong một khoản thừa kế chưa chia. - Gurevich lên tiếng. -

Theo công ty lẽ ra phụ trách việc phá dỡ ngày hôm nay thì không có ai sống
trong đó. Tuy nhiên cũng khá ngạc nhiên là không ai báo cáo với ban công
tác xã hội suốt bấy lâu nay. Hãy nhìn chung quanh mà xem, đâu phải chúng
ta đang đứng ở một khu ngoại ô hoang vắng. Chúng ta đang ở giữa một khu
văn phòng với hàng ngàn con người đến đây làm việc mỗi ngày.

Phải, nhưng khi mặt trời lặn thì chỗ này cũng trở thành nơi không người.

Mila muốn đáp lại như thế, nhưng cô chỉ khẽ lắc đầu.

Boris là người duy nhất không coi thường Mila, nhưng anh tránh không

nhìn cô. Sự im lặng làm cô tổn thương nhiều hơn những lời nói của Gurevich.
Ngược lại, Joanna Shutton có vẻ điềm tĩnh.

- Nếu sự việc diễn ra như đặc vụ Vasquez đã nói thì kẻ tấn công cô ấy đã

phóng hỏa, và quyết định tự thiêu trong đám cháy. - Gurevich nói. - Tại sao?
Thật vô lý.

Thẩm phán nói với trưởng nhóm cứu hỏa:
- Tôi nghĩ anh đã nói chuyện với công ty chủ quản của công trình xây

dựng này.

- Vâng ạ, chúng tôi đã gọi cho họ để tìm hiểu cách bố trí của khu vực mà

chúng tôi cần can thiệp.

- Nói tôi nghe, ngoài lối vào chính, có cách nào khác để tiếp cận tòa nhà

không?

Tay đội trưởng ngẫm nghĩ một lát, rồi đáp:
- À, có hệ thống cống đi qua bên dưới tòa nhà. Có thể ai đó đã tìm được

cách chui xuống dưới đó từ bên trong tòa nhà.

Thẩm phán quay lại nhìn các thuộc cấp.
- Đây là một khả năng mà các anh chị đã không tính đến. Những kẻ cư

ngụ trong tòa nhà đã sử dụng một lối khác để ra vào mà không bị nhìn thấy.
Kẻ tấn công đặc vụ Vasquez có thể đã sử dụng nó để thoát thân sau khi phóng
hỏa.

Mila lấy làm cảm kích trước sự ủng hộ bất ngờ của Joanna Shutton, nhưng

cô không vì thế mà ảo tưởng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.