- Cô đang dùng chữ “sự nghiệp” với tôi đấy à? - Berish mỉa mai hỏi lại. -
Ngoài ra Stephanopoulos đã yêu cầu được thuyên chuyển về Minh Phủ, vì
ông ta không muốn bỏ cuộc.
- Nhưng anh đã cho phép hai người kia bỏ cuộc, vì lợi ích cá nhân. Anh là
đồng loã của họ.
Berish cảm thấy mình đáng bị kết tội, nhưng anh vẫn đáp trả.
- Nếu tôi có thể quay về quá khứ, tôi sẽ không thay đổi gì hết, vì Joanna
Shutton và Gurevich là những cảnh sát xuất sắc. Không phải tôi giúp họ, mà
là giúp sở cảnh sát đấy.
Mila tự hỏi tại sao tay đặc vụ lại bảo vệ cho những người đồng nghiệp đã
khinh rẻ anh ta. Cô nhớ lại câu chuyện mà Thẩm phán đã kể, trong đó chị ta
nói Berish là một gã cớm biến chất. Trong một thoáng, cô đâm nghi ngờ: tất
cả mọi chuyện có thật không đây?
Tuy vậy, cô đã bắt đầu hiểu ra nguyên nhân của việc giữ bí mật các tội ác
gần đây, bắt đầu từ vụ Roger Valin. Với việc tránh để rò rỉ thông tin, các
thượng cấp của cô không tìm cách bảo vệ sự toàn vẹn của cuộc điều tra, mà
bảo vệ chính bản thân họ trước một vụ tai tiếng hai mươi năm về trước.
- Klaus Boris có biết chuyện này không?
- Cô và anh bạn của cô chỉ là những con tốt trên bàn cờ.
Mila cảm thấy nhẹ nhõm một chút. Cô không dám tin đó là sự thật, nhưng
dù sao câu nói của Berish cũng làm cô an tâm.
- Vậy thì tại sao Thẩm phán lại đưa cho tôi hồ sơ này?
- Tôi không biết. Lẽ ra Thẩm phán phải rút cô ta khỏi cuộc điều tra.
Những với Joanna thì chúng ta chẳng bao giờ biết được, chị ta ranh ma lắm.
- Nếu anh đọc nó, anh sẽ thấy Thẩm phán đã cung cấp cho tôi một chìa
khóa để tôi có thể khám phá ra sự thật về quyết định của các anh hai mươi
năm trước.
- Và cô tin tưởng Joanna? - Berish mỉm cười chua chát. - Có lẽ Thẩm phán
đã hiểu dù thế nào thì sự thật cũng sẽ bị phanh phui. Chị ta chỉ đang chuẩn bị
cho điều tồi tệ nhất, tin tôi đi.
Có lẽ anh ta nói đúng. Mila quyết định sẽ bất chấp việc trước mặt mình là
một gã cớm có khả năng đã từng ăn tiền của một tên tội phạm đã hối cải.