NGƯỜI RU NGỦ - Trang 334

trường cũ.

- Ông đã mất liên hệ với thực tê từ bao giờ vậy Steph? Từ khi nào ông

không còn phân biệt được đúng sai vậy?

Môi ông đại úy lại bắt đầu run bần bật.
- Và tại sao là tôi? - Bất giác Berish thốt lên, với giọng gần như van nài.

Anh thấy ghét chính bản thân mình vì điều này.

- Cậu đang nghĩ đến Sylvia… - Steph chồm tới để nhìn thẳng vào mắt

Berish. - Cậu cũng giống như những cảnh sát khác. Cậu không thực sự quan
tâm tới cô gái đó, cậu chỉ quan tâm đến cảm giác mà cô ấy mang lại. Có bao
giờ cậu nghĩ mình có thể không phải là người đàn ông thích hợp với cô ấy?

- Ông nhầm rối.
- Một bài học mà tôi đã học được khi làm cớm, đó là không ai thực sự

quan tâm tới nạn nhân. Cảnh sát, truyền thông, lẫn công chúng. Về lâu dài,
người ta sẽ chỉ nhớ tên của thủ phạm chứ không phải của nạn nhân. Minh
Phủ đã chứng tỏ tôi có lý. Các cậu đều muốn tóm cố con quái vật, kết án con
quái vật trước tòa án của các cậu… Chính là cho các cậu mà tôi tạo ra Kairus.
- Steph tuyên bố và bật cười sằng sặc. - Đó là tên của con mèo nhà hàng xóm,
hồi tôi còn bé. Tôi đã chọn nó như thế đấy, cậu có tin không?

Berish cảm thấy như bị phản bội.
- Và tôi đã biến hắn thành nỗi ám ảnh của cậu. Trong suốt những năm

tháng qua, cậu sống sót là nhờ hắn.

- Chính tôi đã giữ cho hắn sống sót! - Berish nện nắm đấm xuống bản. -

Hắn đã cướp lấy cuộc đời tôi để có một cuộc đời cho mình. Ngoài ra, ông
mới là kẻ đã đánh cắp cuộc đời của tôi, vì Kairus chính là ông.

Steph cười khẩy.
- Cậu không biết mình đang nói gì đâu.
… Giả thuyết về cái ác. - Berish thốt lên.
- Cái gì?
- Làm điều ác với mục đích tốt. Với nguy cơ điều thiện cũng có thể biến

thành cái ác.

- Tôi đã cứu đời họ! Tôi chẳng làm gì ác với ai hết.
- Có chứ. Ông đã luôn theo dõi những người mất tích, rõ ràng là để chiêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.