NGƯỜI RU NGỦ - Trang 354

lớn, giống như người ta vẫn làm thế với những người điên để chiều lòng họ.

Khi lớn lên, Berish đã đánh mất khả năng quý báu đó, và trở thành một

trong vô số những người ngu ngốc sống trên trái đất này. Chính vì vậy anh đã
quyết định thế là đủ. Nhưng Alice ngăn anh lại trước khi anh kịp đứng lên.

- Bác sẽ không đi chơi cùng mẹ con cháu sao?
Câu hỏi khiển Berish bối rối.
- Bác phải đi xa một thời gian, nên bác muốn nhờ cháu giúp một chuyện.
Cô bé nhìn anh, chờ đợi.
- Nơi bác sẽ đến không chấp nhận chó. Vì vậy, nếu cháu thích, cháu có thể

chăm sóc Hitch.

Alice há hốc mồm ngạc nhiên.
- Thật ạ?
Thật ra thì câu hỏi này là dành cho bà ngoại của cô bé đang khoanh tay

đứng trên ngưỡng cửa. Sau khi nhận được cái gật đầu chấp thuận, cô bé cầm
lấy con búp bê ưa thích và đưa cho Berish.

- Cháu tin chắc nơi bác đến không cấm búp bê, nên nó có thể làm bạn với

bác.

Berish không biết phải nói thế nào.
- Bác sẽ chăm sóc cho nó. Và bác thề là Miss cũng sẽ vui sướng khi ở với

bác.

- Tên nó không phải là Miss đâu ạ. - Alice ngơ ngác.
- Thế à?
- Vâng ạ. Miss không phải là con búp bê. Mà là một người.
Berish bỗng cảm thấy ớn lạnh khủng khiếp. Cổ họng anh thắt lại.
- Nghe bác nói đây. - Anh nắm lấy vai Alice để con bé nhìn thẳng vào mắt

mình. - Người mà cháu nhắc đến là ai thế?

Trong một thoáng, Alice tỏ ra bối rối một chút vì câu hỏi của Berish. Thế

rồi, cô bé trả lời như thể đó là điều hiển nhiên nhất trên thế giới.

- Miss là người ru ngủ, cô ấy đến để chúc cháu ngủ ngon.
Khi nghe nhắc đến một phiên bản nữa của Kairus, đặc vụ Berish cảm thấy

máu trong người mình đông lại.

- Alice, chuyện này quan trọng lắm. Cháu đang nói thật, đúng không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.