- Chúng ta có bốn hiện trường sơ cấp ở tầng hai. Cộng với một hiện
trường thứ cấp ở dưới nhà. Như hai người thấy đấy, chúng tôi không bỏ sót gì
hết.
Sự phân biệt giữa hiện trường sơ cấp và thứ cấp tùy thuộc vào phương
thức ra tay của hung thủ. Hiện trường thứ cấp ít quan trọng hơn trong việc
xác định trình tự diễn ra tội ác, nhưng có thể mang tính quyết định đối với
việc thiết lập động cơ gây án.
Boris chưa nhắc đến hiện trường thứ cấp, nên Mila tự hỏi có thứ gì ở tầng
dưới.
Bác sĩ Chang dẫn họ đến phòng của Chris Belman, cậu con trai mười sáu
tuổi.
Áp phích hình các ngôi sao nhạc heavy metal dán trên tường. Vài đôi giày
thể thao. Một túi đồ thể thao trong góc phòng. Một chiếc máy tính, một tivi
màn hình plasma và một máy chơi điện tử. Một cái áo thun tôn vinh quỷ
Satan mắc trên lưng dựa của một chiếc ghế. Nhưng con quỷ thật sự không
giống với hình in trên áo. Hắn đã vào căn phòng này trong bộ dạng vô hại của
một nhân viên kế toán.
Một kĩ thuật viên đang phân tích đạn đạo giữa một chiếc ghế xoay và thi
thể nằm trên tấm vải giường đẫm máu.
- Thi thể có một vết thương lớn ở bụng do đạn bắn.
Mila xem xét bộ quần áo: nạn nhân đã chảy máu đến chết.
- Hắn đã không bắn nạn nhân vào đầu hoặc vào tim. Hung thủ đã chọn bắn
vào bụng để kéo dài tình trạng hấp hối. - Cô nói.
- Valin đã tận hưởng tấn tuồng này. - Boris vừa nói vừa chỉ tay vào chiếc
ghế đặt phía trước giường.
- Tấn tuồng này không phải dành cho hắn. - Mila chỉnh lại. - Nó dành cho
bố của nạn nhân, người có thể nghe tiếng kêu khóc của con trai từ phòng
mình.
Cô cảnh sát hình dung ra cảnh tượng bi thảm. Các nạn nhân bị nhốt trong
những căn phòng đã thành xà lim, tại ngôi nhà mà gia đình họ đã trải qua
những kỉ niệm thân thương nhất, bên tai văng vẳng những diễn biến đang xảy
ra với người thân, và trong đầu run rẩy với suy nghĩ rằng chẳng bao lâu nữa