sẽ đến lượt mình.
- Roger đúng là một thằng khốn tàn ác. - Chang văng tục. - Có lẽ hắn đã
dành thời gian để nói chuyện với từng nạn nhân trong mỗi căn phòng. Chắc
hắn muốn làm họ tin rằng mình có thể thoát nạn. Rằng nếu nói ra đúng ý hắn
và ngoan ngoãn vâng lời, số phận của họ sẽ thay đổi.
- Như một dạng xét xử. - Mila nói.
- Hoặc tra tấn. - Chang chỉnh lại.
Một phát đạn, và Valin chuyển sang người kế tiếp. Tổ điều tra cũng vậy.
Phòng bên cạnh là của cô con gái. Lisa, mười chín tuổi. Rèm cửa màu hồng,
giấy dán tường in hình những bông cúc tím. Dù không còn là một đứa trẻ
con, cô gái vẫn giữ nguyên căn phòng thời thơ ấu của mình. Búp bê, thú bông
nằm cạnh những hộp trang điểm và son môi. Những tấm bằng khen thành
tính học tập, những tấm ảnh chụp ở Disneyland cùng chó Pluto và nàng tiên
cá chia sẻ diện tích tường với áp phích của các ban nhạc rock.
Trên lớp thảm sàn sáng màu, thi thể cô gái ở trong một tư thế kì quặc.
Trước khi giết, cô đã đập vỡ kính cửa sổ hòng tìm cách thoát thân, nhưng
dũng khí của cơn tuyệt vọng đã không đủ để khiến cô thực hiện cú nhảy từ độ
cao bốn mét. Cô gái đã bỏ cuộc trong hi vọng hão huyền được hưởng sự
khoan hồng: thi thể cô ở trong tư thế quỳ gối.
- Hắn đã bắn vào phổi phải của nạn nhân. - Chang vừa giải thích vừa chỉ
vào cái lỗ ở sau lưng, nơi viên đạn đi ra.
- Valin không mang theo dao, đúng không?
Mila có lí do rõ ràng khi đặt ra câu hỏi này.
- Không có bất kỳ sự tiếp xúc thân thể nào. - Chang xác nhận khi đoán ra
suy nghĩ của Mila. - Hắn luôn giữ một khoảng cách với các nạn nhân.
Đó là một chi tiết quan trọng. Việc không muốn tay mình vấy máu đã loại
trừ khả năng bị tâm thần của tên giết người. Mila đã tìm ra chữ miêu tả hoàn
hảo nhất cho sự việc đã diễn ra trong ngôi nhà này.
Hành quyết.
Họ bước sang căn phòng thứ ba, đây là một phòng tắm. Bà Belman nằm
co quắp cạnh cửa phòng.
Bác sĩ pháp y chỉ về phía cửa sổ.