NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 92

Lý Thảo Nhã

Người Săn Ác Quỷ
Dịch giả: Thế Anh.

Chương 19 - 20

Khuya hôm đó, tôi vì ai đó mà không thể không cười suốt đêm. Xem lần
đầu tiên, vì nực cười nên tôi cười không ngớt. Lần thứ hai xem, vì cũng thú
vị nên cười. Lần thứ ba, vì Ngân Hách muốn tôi cười. Hắn cứ vỗ vai tôi,
nên đành phải cười. Lần thứ tư, tôi nhìn Ngân Hách chằm chằm, gượng
cười. Buổi tối trôi qua như thế, nếu mặt tôi lành lặn thì đó là chuyện lạ thế
gian. Giống như vừa trải qua trận mưa gió chưa từng có trong lịch sử, mặt
tôi tả tơi.
“Ôi, sưng dữ quá, thật là…”
“Mấy Ngón?”
Trên đường đi học, Ngân Hách giơ ngón tay hỏi tôi.
“Hai!”
“Còn nhìn thấy sao? Thật thần kỳ, giống như hai cái hốc vậy.”
Phải, tên nhóc này. Cậu tưởng mắt tôi sưng đến nỗi không nhìn thấy gì sao?
Thì sao chứ? Tôi còn nhìn rõ. Mắt cậu to thì hay lắm sao? Đều tại hắn chà
túi chườm đá vào, bây giờ, cơ mặt tôi căng cứng.
“Này, thật quá đáng… Đều tại cậu, hôm qua, cậu làm thế là có ý gì!”
“An ủi.”
“Cái gì?”
“Là an ủi.”

Một làn gió xuân ấm áp thổi qua mái tóc Ngân Hách, khuôn mặt đẹp trai
của hắn cũng sáng lấp lánh. Đúng thế. Trong khung cảnh đầy nắng, gió, đẹp
đẽ thế này rất thích hợp nói những lời như thế! Nhưng….
Đối với người bị hành hạ suốt đêm qua mà nói, chỉ có mong ước là muốn
xé nát miệng ngươi ra.
“Nếu cậu còn dám dùng cách đó an ủi người khác nữa, cậu chết chắc rồi.”
Tôi hậm hực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.