NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 195

"Tớ cũng không thích chơi với cậu ấy." Tôi sa sầm nét mặt, căn bản là vì
không múôn nhắc đến lớp phó nữa.
Chợt nhớ ra, tôi hỏi: "Nhưng tại sao cậu đến lớp tớ?"
"Tớ vốn dĩ là đến xem xét tình hình. Vì ồn ào quá, tớ ở lầu trên nghe thấy
hết, thật là kỳ quan! Tớ lo, không tới 10 phút cậu sẽ trở thành vợ chưa cưới
của tớ, cho nên mới bước vào."
"Hì hì hì..."
"Quái vật à? Tại sao cười như thế?"
"Quái vật gì chứ? Nhưng cậu thật nực cười. Chị... Oa, gọi lại lần nữa xem."
"Có muốn tớ đẩy cậu một cái không?" Ngân Hách chỉ cái dốc con đường,
hỏi. Tôi lắc đầu. Ngân Hách vò đầu: "Sau khi gọi chị, tớ suýt nôn ra, lại
thêm lễ độ..." Ngân Hác hvuốt tóc một cách thô lỗ. Xem ra, hắn quả thật
không muốn nhớ lại chuyện đó.
"À, cậu trả tiền hco tớ. Cậu không phải nói đến giám sát tớ sao? Không
phải đến mượn tiền mà, cho nên, phải trả lại cho tớ."
Nghe tôi nói, Ngân Hách lấy tiền ra xem rồi nói: "cái giá của một tiếng gọi
"Chị", cái giá của việc gọi một cách tôn kính, tiền công leo lên lớp cậu, tiền
thưởng cứu cậu ra khỏi tình thế khó khăn, cái giá cảu việc tớ bị mất mặt.
Tiền này thuộc về tớ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.