NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 250

“ Tôi chưa ngốc đến mức đó đâu. A, đói quá.”
“ Đói hả? Mới ăn sáng không bao lâu, đã đói nhanh thế à? Cậu đang mang
bầu hả?”
“ Cậu nó bậy gì thế! Tớ thật sự đói rồi, đói quá đi”
“ Muốn ăn gì?”
“ Tớ muốn uống sữa. Là sữa! Cậu sẽ mua cho tớ chứ?”
“ Đừng nằm mơ!”
Đúng thế. Tớ lại mong cậu mua sữa cho tớ, hay là giết tớ đi.
“ Này.”
“Hử?”
“Không có gì. Chuông reo rồi, tớ cúp máy đây.”
“ Thôi được. Thế….”
Tít…tít…tít…
Thật là một tên chán ngắt. Tôi cứ nhìn vào điện thoại đã đóng lại, đến khi
thầy bước vào lớp. Thầy dạy lịch sử bước vào lớp, điểm danh trước, sau đó,
thầy giở sách, bắt đầu giảng bài.
Biệt hiệu của thầy dạy lịch sử là “ Thuốc ngủ”. Thầy vừa mới giảng được 5
phút, các bạn lần lượt nằm xuống chìm vào giấc mộng.
“ Kén chồng hay là cưới chồng là một loại giống như chế độ ở rể bên nhà
gái.Chủ yếu thịnh hang vào trước thời đại Triều Tiên. Nhưng sau này dần
dần giảm bớt. Điều này không phải nói suốt đời đều sống ở nhà vợ. Chủ
yếu là trước tiên sống bên nhà vợ một thời gian, sau đó trở về sống ở nhà
mình. Cho nên, thường sẽ không sống cả đời bên nhà vợ. Gần đây…làm
sao có thể nhìn thấy phong tục ở rể bên nhà vợ gì chứ. Ai lại muốn ở rể.
Cho dù thỉnh thoảng sẽ có, những cũng không ở quá lâu.”
Tôi nhìn thấy tồi, hơn nữa cũng cảm nhận được rồi.
Có hai ánh mắt rực lửa đang đổ dồn vào tôi. Tôi quay lại, phát hiện Tú Nhi
và lớp phó đang nhìn tôi với vẻ mặt như muốn nói:”Lương tâm không dễ
chịu hả?”
Các cậu muốn nói gì với tớ?
Nhờ phúc hai vị, tiết học này tôi mới không buồn ngủ, tinh thần phấn chấn.
Vừa tan tiết, Tú Nhi và lớp phó bay lại chỗ tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.