NGƯỜI SỐNG SÓT - Trang 147

"Tiếp theo là vấn đề đầu đạn. Đầu đạn có thể biến mất như trên phim

ảnh nhắc đến, thật ra không phù hợp với thực tế. Với nhiệt độ của thuốc
súng, loại đầu đạn có thể tự mình tách ra chưa kịp ra khỏi nòng thì đã bị
nhiệt độ đó làm vỡ rồi, càng không thể đi xuyên qua cơ thể người hoặc gây
ra thương tích. Đến nay, vẫn chưa thấy nơi nào chế tạo được loại đạn sau
khi bắn vào cơ thể người sẽ tách ra, rồi biến mất hoàn toàn như thế."

"Nhưng chúng tôi thật sự tìm thấy rất nhiều bột màu đen trong vết

thương." Đại đội trưởng Tiêu nói.

"Nếu bột đen trước khi phân mảnh là một viên đạn, giả sử nó không bị

đốt cháy mà bắn vào cơ thể một cách thuận lợi." Tôi nói, "Vậy khi nó tấn
công vào phần cứng trong cơ thể, chẳng hạn như khung xương, thì sẽ bị vỡ.
Nhưng nếu chỉ bắn vào mô mềm, chẳng hạn như phổi với các mô lỏng lẻo,
làm sao vỡ ra được? Trong phổi có vài vết thương không hề xuyên qua
phổi, theo lý thì sẽ tìm được đầu đạn hoàn chỉnh trong những vết thương
này. Nhưng không có, vẫn chỉ có vài mảnh vụn thôi."

"Mảnh vụn đó là gì?" Lâm Đào chen vào nói.

"Đây chính là mấu chốt." Tôi nhìn Lâm Đào cười nói, "Hôm qua tôi

đã lấy ít mảnh vụn đem soi dưới kính hiển vi, những mảnh vụn này giống
hệt đám tro màu đen trên mặt đất ở hiện trường."

"Là tro sao?" Đại đội trưởng Tiêu nói.

Tôi gật đầu, "Tôi nghĩ, hung thủ đã đốt gì đó ở hiện trường, để lại tro.

Nạn nhân bị ngạt khí, dẫn đến mất kiểm soát mà đại tiểu tiện, nước tiểu lẫn
với tro, tạo thành những mảnh vụn nhỏ màu đen mà chúng ta thấy. Hung
khí đặt trên mặt đất bị dính tro, khi đâm vào khoang ngực đã để lại tro
trong vết thương. Thật ra chỉ đơn giản thế thôi."

"Nhưng rõ ràng mấy người hàng xóm đều nghe thấy tiếng súng nổ

mà!" Một điều tra viên lên tiếng, "Thời gian cũng tương đương, tôi đích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.