NGƯỜI SỐNG SÓT - Trang 226

Tôi ra dấu nhỏ tiếng và nói, "Đúng là có điểm đáng nghi, nhưng chúng

ta đừng thảo luận bây giờ, đợi lát nữa hãy nói."

Khả năng suy luận của Trần Thi Vũ rất tốt. Cô ấy nhìn ra ngoài phòng

giải phẫu, hiểu ý gật đầu.

"Đây là cái gì?" Tiểu Dương dùng tay chà chà tâm vị dạ dày, trên bao

tay dính một ít vật chất màu đen.

"Thú vị thật." Tôi nói, "Nhìn xem, bên trong dạ dày của nạn nhân,

màu sắc rất bình thường, nhưng ở tâm vị lại có màu đen, bây giờ chúng ta
sẽ bắt đầu mổ từ tâm vị lên trên, xem thử trong thực quản và khí quản của
nạn nhân có những gì."

Tôi mở khoang bụng, khoang ngực và phần cổ, tách toàn bộ khí quản,

thực quản và phổi của nạn nhân ra, sau đó bắt đầu mổ. Trong thực quản nạn
nhân chứa đầy vật chất màu đen. Bắt đầu từ nắp thanh quản, cho đến cả khí
quản, phế quản, thậm chí trong tiểu phế quản cũng đầy vật chất màu đen.

"À, hiểu rồi, đây là đất bùn." Tiểu Dương thấy vật chất này nối đến

miệng và mũi thì lập tức hiểu ra, "Cái này cho thấy nạn nhân chết đuối lúc
còn sống, nạn nhân ngã xuống ao bùn khi vẫn còn đang thở và nuốt vào."

"Đây đúng là dấu hiệu chết đuối khi còn sống." Tôi nói, "Nhưng, cậu

có nghĩ, vì sao vật chất màu đen này chỉ đi đến tâm vị rồi dừng không?
Những vật chất này không hề vào đến dạ dày?"

"Việc này..." Tiểu Dương nhất thời không biết nói gì, Trần Thi Vũ ở

bên cạnh cũng ngơ ngác.

"Ha ha, điều bí ẩn có thể nằm trong đầu nạn nhân đấy." Tôi nói.

"Đầu?" Tiểu Dương lại càng không hiểu, hỏi, "Đầu là hệ thần kinh, dạ

dày là hệ tiêu hóa, vậy là sao? Đâu có liên quan gì đến nhau ạ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.