NGƯỜI SỐNG SÓT - Trang 235

"Đây đúng là một chứng cứ quyết định." Trưởng phòng Triệu nói.

"Tất nhiên, tôi cũng sẵn tiện xem luôn thùng rác trong nhà anh ta." Tôi

nói, "Trong thùng rác có cơm và rau xanh, đặc điểm giống với loại trong dạ
dày nạn nhân. Điều này càng chứng tỏ cái chết của nạn nhân rất có khả
năng liên quan đến bữa cơm này, cũng có thể chứng minh Kim Phàm nói
nào là ăn rất no, nào là trạng thái bình thường, đều là nói dối."

"Em còn một vấn đề." Tiểu Dương nói, "Em nhớ bên bờ ao chỉ có dấu

bánh xe, nếu là do Kim Phàm làm, vậy dấu chân của anh ta phải xuất hiện ở
gần đó mới phải chứ?"

"Vấn đề đó, tôi nghĩ có thể trả lời thế này." Tôi nói, "Thứ nhất, lúc đó

các anh chỉ nghĩ đến việc tìm người nên không để ý nhiều đến chứng cứ
dấu vết. Thứ hai, nếu Kim Phàm đứng bên cạnh vết bánh xe, tôi đã xem
qua, chỗ đó có một bụi cỏ dại. Cỏ dại bao bọc sẽ không để lại dấu chân,
khiến các anh không chú ý là chuyện bình thường. Thứ ba, Kim Phàm là
người nhà của một cảnh sát hình sự, đã biết ngụy tạo hiện trường thì cũng
không loại trừ khả năng anh ta sẽ xóa dấu vết sau khi gây án."

"Việc bây giờ cần làm là, thứ nhất, gấp rút thẩm vấn Kim Phàm, đảm

bảo sẽ phải có chuyển biến trong cuộc thẩm vấn tối nay. Thứ hai, sau khi có
chuyển biến, hãy tìm cách nhẹ nhàng để báo lại tình hình cho phó chi đội
trưởng Lý, đồng thời cho người đi theo chị ấy hai mươi bốn tiếng, đề phòng
chị ấy có hành động quá khích." Trưởng phòng Triệu đứng lên, nghiêm mặt
nói, "Cảm ơn các anh, thật sự đã giúp chúng tôi một việc lớn."

"Đừng khách sáo, tôi đợi tin tốt của anh." Tôi nói.

Thẩm vấn trong đêm diễn ra suôn sẻ, sáng hôm sau chúng tôi cũng lên

đường về Long Phiên.

Kết quả thẩm vấn không nằm ngoài dự liệu, tấm thảm kịch này bắt

nguồn từ một bữa cơm mà ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.