Sáng sớm hôm sau, tôi và Lâm Đào đã có mặt tại phòng xét nghiệm
vật chứng. Kết quả xét nghiệm hóa lý đúng như suy đoán của tôi, không hề
tìm thấy bất kỳ thành phần khả nghi nào, có thể loại trừ khả năng nạn nhân
tử vong do trúng độc. Nếu vậy, căn cứ để chúng tôi xác định nguyên nhân
tử vong chỉ còn duy nhất kết quả xét nghiệm bệnh lý pháp y thôi.
Phương Tuấn Kiệt chắc lại thức thâu đêm, anh ta mang theo đôi mắt
sưng đỏ đi ra khỏi phòng xét nghiệm mô bệnh lý.
"Thế nào?" Tôi đầy mong đợi.
"Rất khó hiểu." Anh Phương cúi gằm, nói.
Ba chữ này tựa như tiếng sét đánh ngang tai.
"Nghĩa là sao?" Tôi vội vàng hỏi.
Anh Phương nói, "Trong lúc tiến hành tách nước tế bào mô thì tôi có
xem qua tài liệu vụ án mà các anh đưa đến. Nạn nhân chết trên mặt tuyết
lạnh cóng, đúng không?"
Tôi gật đầu.
Anh Phương nói tiếp, "Đầu tiên, người này rất khỏe mạnh."
"Khỏe mạnh?" Tôi hỏi, "Người này hẳn là từng làm phẫu thuật tách bỏ
khối u ác tính ở thận đấy."
"Cắt sạch sẽ lắm." Anh Phương nói, "Theo lát trước mắt thì không
thấy mô khối u nào còn sót lại, nhưng nhìn độ lớn của thận thì có thể thấy
đã từng làm phẫu thuật. Tôi tin các anh cũng từng nghĩ đến điểm này."
"Đúng vậy, đây cũng là căn cứ chủ yếu để chúng tôi tìm lai lịch nạn
nhân." Tôi nói, "Ý anh muốn nói cơ quan nội tạng của người này không có
chút vấn đề nào sao?"