"Như vậy rất bình thường mà, thận người này chẳng có vấn đề còn gì."
Lâm Đào lại nói chen vào.
"Nếu ung thư thận đã khỏi hẳn thì sẽ không bị như thế này." Anh
Phương giải thích.
"Điều cuối cùng anh chuẩn bị nói là thay đổi mô bệnh lý của cơ
xương, đúng không?" Tôi hỏi.
Anh Phương mỉm cười gật đầu.
"Cơ vân bị mất, sợi cơ bị hòa tan, hoại tử, bào tương ngưng tụ thành
các eosinophil (2)." Tôi nói.
(2) Eosinophil là những tế bào trú ngụ trong các mô và nhiều nhất là ở
mô mềm như niêm mạc của đường hô hấp và tiêu hóa.
Anh Phương lại mỉm cười gật đầu.
"Là sao?" Lâm Đào hỏi, "Các anh đang nói ám hiệu hả? Tôi nghe chả
hiểu gì cả."
"Chuyện này không thể nào xảy ra được?" Tôi xoa cằm nói.
Anh Phương nói, "Chúng ta thật hiểu ý nhau, chắc anh biết vì sao tôi
khó hiểu rồi đấy."
"Này, hai anh nói tiếng người đi có được không?" Lâm Đào nói, "Rốt
cuộc nguyên nhân tử vong là gì? Khi giải phẫu chẳng phải anh nói trúng
độc, ngạt khí, ngoại thương đều đã bị loại trừ rồi sao? Bây giờ anh Phương
lại loại trừ khả năng bệnh tật, sao anh biết nguyên nhân tử vong là gì?"
"Cái cậu nói là bốn loại nguyên nhân tử vong thường gặp." Tôi nói,
"Lúc đó tôi còn nhắc đến hai loại khác nữa."