NGƯỜI TỈNH NÓI CHUYỆN MỘNG DU - Trang 178

nội bảo: Tấm da cừu ấy đã bị côn trùng cắn nát rồi… Ông Hai của cháu có lẽ
cũng không còn sống nữa…

Ông nội nhắc đến tấm da cừu, đó chính là da của Kaliosa. Năm ấy, sau

khi đấu một trận chí tử với lão cừu già, tính cách của Kaliosa bỗng nhiên biến
đổi, động một cái là húc người. Húc không được người, nó bèn húc vào
tường. Tường của chuồng cừu đã bị nó húc vỡ một mảng to tướng. Có một
lần, ông nội đi đổ nước cho nó uống, đồ súc sinh ấy chẳng biết nhận mặt
người thân, húc ông nội đến suýt chết. Ông nói: Đồ súc sinh này không để lại
được nữa. Nhân một ngày không có tôi ở nhà, ông nội bảo chú Tứ giết chết
nó. Tôi trở về chỉ còn trông thấy Kaliosa oai phong lầm lẫm ngày xưa đã chui
vào trong nồi, thịt đang nhào lên lộn xuống. Mười mấy đứa trẻ trong gia tộc
đang ngồi chầu chung quanh chiếc nồi chờ đợi được ăn thịt. Nước mắt tôi
trào ra. Khi mẹ đưa một bát thịt đầy ú đến trước mặt tôi, cho dù không thấy
ngon chút nào nhưng tôi cũng lùa vội vàng tất cả vào dạ dày.

Kalinia và hai đứa con của nó cũng bị ông nội dắt đến chợ phiên gia

súc bán luôn.

Tiếp theo sau đó, chị tôi cùng chàng họa sĩ chăn cừu bỏ trốn, bức họa

cừu đánh nhau bị chị bóc mang đi hay bị mẹ dùng làm vật mồi lửa, tôi không
thể nào nhớ được nữa.

Bảo Định, tháng 5 - 1981

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.