NGƯỜI TRONG LÒNG - Trang 134

những năm không có anh, bên cạnh cô đã có người mà anh không quen
biết.

Từ Diễm vừa đến, cô đã vội vàng đi đón anh ta, hoàn toàn vứt anh ra

sau đầu.

Hà An Nhiên, rốt cuộc em đặt anh ở vị trí nào?

...

Vừa đến sân bay, Hà An Nhiên tìm kiếm trong đám người, cuối cùng

cũng nhìn thấy Từ Diễm đứng cạnh cây cột trong đại sảnh. Anh mặc áo
khoác màu đen, choàng khăn quàng cổ rất dày, đứng bên cạnh va li, thi
thoảng lại cúi đầu nhìn điện thoại. Hà An Nhiên liếc mắt một cái liền nhận
ra anh đang không kiên nhẫn.

"Từ Diễm!" Cô vẫy tay từ xa với anh.

Từ Diễm nhìn Hà An Nhiên đang đến chỗ mình.

"Ngại quá, em đến muộn." Hà An Nhiên mềm giọng nói với anh ấy.

Cô rất rõ ràng, Từ Diễm luôn ăn mềm không ăn cứng.

"Hà An Nhiên, nói nửa tiếng, giờ nhìn xem đã mấy tiếng rồi, ông đây

cũng sắp đông chết!" Từ Diễm nhìn Hà An Nhiên bằng nửa con mắt.

"Em đâu có nói với anh là nửa tiếng, đó là anh tự nói." Hà An Nhiên

tỏ vẻ rất vô tội.

"À, giờ em trách anh sao? " Từ Diễm đưa tay kéo vai cô lại.

"Được rồi được rồi, anh cũng đừng được một tấc lại muốn thêm một

thước, em đến đón anh là đã tốt với anh lắm rồi." Hà An Nhiên dùng ngón
tay búng mu bàn tay đang đặt trên vai mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.