NGƯỜI TRONG LÒNG - Trang 344

Vừa dứt lời, cô liền cảm giác được cơ thể Thẩm Bội Tuệ cứng đờ một

lúc.

Qua vài giây, bà đột nhiên mỉm cười.

Bà lắc đầu: "Không yêu."

"Nếu không yêu, vì sao còn không buông tha cho chính mình?"

Cơ thể Thẩm Bội Tuệ lại tiếp tục cứng đờ.

"Mẹ không phải là không buông tha cho chính mình."

Bà chưa từng muốn không buông tha cho chính mình, bà nghĩ đến,

cũng đã từng thử, chỉ là bà không làm được mà thôi.

"Nếu mẹ thật sự buông tha cho chính mình, vậy hôm nay mẹ sẽ không

đến tìm con." Hà An Nhiên suy nghĩ rất thấu đáo, cũng nhìn thấu chuyện
này.

Từ trước đến nay Thẩm Bội Tuệ chưa từng buông bỏ Hà Thủ Ngu,

điều này là không thể nghi ngờ.

Có yêu, nhưng không cần lúc nào cũng treo bên miệng, yêu mà giấu

trong đáy lòng thì còn khắc sâu hơn yêu mà treo bên miệng, cũng bền chắc
hơn.

Thẩm Bội Tuệ im lặng, bởi vì bà phải thật lòng với chính mình, những

lời An Nhiên nói đều chính xác.

Lúc Hà Thủ Ngu tìm được bà, bà sợ hãi, nhưng bà lại phát hiện ngoại

trừ sợ hãi, trong lòng thế nhưng còn nảy sinh ra một tia vui sướng.

Một tia vui sướng kia tựa như một chiếc gai độc, từng chút từng chút

đâm vào trái tim bà, một lần đâm thì có thể không đau, nhưng nếu là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.