NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 106

Lâm Văn Trúc nuốt nuốt nước miếng, luôn cảm thấy mình đã đào móc ra

chân tướng gì đó.

Nếu cô đoán không sai, quan hệ ngươi sống ta chết của Diệp Khuynh

Mặc và Diệp Khuynh Lăng cũng có thể hiểu được, dù sao thì trong đó cũng
có một mạng của Diệp Khuynh Đình.

Lâm Vân Trúc vẫn luôn ngồi xổm, cô không dám có động tác gì, cơ thể

hoàn toàn tê cứng, cuối cùng Diệp Khuynh Lăng đứng dậy định rời đi, điều
này khiến cô thở phào một hơi.

Diệp Khuynh Lăng rời đi, Phụ tá Thạch đi theo hắn, Lâm Văn Trúc xoa

bóp đôi chân tê mỏi, khó khăn lắm mới đứng dậy được, chân truyền đến
cảm giác đau nhoi nhói gần như khiến cô rít thành tiếng, cô nhịn lại, xác
định hôm nay Diệp Khuynh Lăng không dẫn theo người, Phụ tá Thạch
cũng chỉ đến một mình, cuối cùng mới đi ra.

Cô không dám bật đèn pin, chỉ mượn ánh trăng nhìn phần mộ của Diệp

Khuynh Đình một cái, ma xui quỷ khiến, lòng cô khẽ bộp rộp.

Hồi nãy vì sao Diệp Khuynh Lăng nói là hâm mộ Diệp Khuynh Đình?

Mặc dù hai bọn hắn là anh em sinh đôi, nhưng người được yêu chiều coi
trọng luôn là Diệp Khuynh Lăng, thật sự nói là hâm mộ, vậy cũng nên là
Diệp Khuynh Đình hâm mộ Diệp Khuynh Lăng mới đúng, sao lại là ngược
lại?

Lẽ nào là Diệp Khuynh Lăng ghét bị quản thúc, cảm thấy cuộc sống

không ai hỏi han của Diệp Khuynh Đình mới là tự do nhất? Thứ mình
không có được thì mới quý giá nhất, cũng không phải là không có khả năng
này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.