NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 208

anh ta, nhưng anh ta không có chút bất ngờ nào, thậm chí ngay cả nhíu mày
hay miễn cưỡng cũng không có.

Đây là một người đàn ông rất tốt, không hiểu sao cô nảy ra suy nghĩ này.

Hai người cùng ra khỏi Phượng Vũ Thiên, Lý Xuyên Dương hơi chú tâm

đặc biệt đến cô, bình thường, đàn ông đi đường thì tốc độ nhanh hơn phụ
nữ, còn anh ta thì vô cùng chú ý đến nhịp bước đi của cô.

“Lâm tiểu thư có kiến nghị hay gì về việc đi đâu ăn vằn thắn không?”

Lâm Văn Trúc lắc đầu.

Lý Xuyên Dương cười, “Vậy thì để tại hạ đưa Lâm tiểu thư đến một nơi

hay ho nhé”.

“Vậy tôi rất chờ mong!”

Lý Xuyên Dương đưa Lâm Văn Trúc đến một quán vằn thắn vô cùng nổi

tiếng, chủ quán là một cụ già, có vẻ rất thân quen với Lý Xuyên Dương, sau
khi thấy Lý Xuyên Dương đưa theo một cô gái, ông đánh giá Lâm Văn
Trúc mấy lần, nhưng mà không hỏi gì, chỉ mau chóng nấu vằn thắn và pha
sốt gia vị.

Rất nhanh chóng, hai bát vằn thắn đã ra lò.

Vằn thắn nhỏ mỏng, nước dùng thanh đạm, bên trên chỉ rắc chút hành lá,

nhưng bát canh này dùng thìa uống một ngụm, chỉ cảm thấy tươi mới đến
tận xương tủy, mỹ vị thực sự không thể dùng ngôn ngữ để đánh giá, chỉ có
vị giác mới có thể hưởng thụ được mùi vị này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.